Ngày 23 vừa rồi (tức là hôm kia ấy) chắc nhiều bạn chẳng biết là ngày gì. Đó là ngày được dành cho sách đấy. Hì, lục lọi báo chí thấy có mỗi bạn Nguyễn Vĩnh Nguyên có tưởng nhớ hehe. Còn thì đúng là tự đóng cửa mà chúc mừng nhau thôi. Thì thế thôi, có ai quan tâm đâu?
Cũng ngày này ở bên Pháp hàng đống sự kiện được tổ chức để vinh danh sách và những người làm ra sách: một loạt các chương trình được gọi dưới cái tên chung (chủ đề của năm nay): “Un livre une rose” (Một cuốn sách một bông hoa hồng), báo chí tập trung phỏng vấn tác giả nhà xuất bản. Mình chẳng ghen tị gì đâu ạ.
Còn thì ở nước ta sự nghiệp văn hóa đọc (rất nhiều mồm to kêu la ra rả) nó thể hiện trên mặt báo như thế nào? Lại thêm một ví dụ về tờ báo “có trang văn hóa khá” nhé: “Xung quanh việc dịch tên tác phẩm văn nghệ nước ngoài”. Bây giờ hay là mở mục thi xem ai tìm được nhiều lỗi nhất trong cái bài kia nhỉ?
Đọc báo chí viết về sách vở tại Việt Nam trong thời gian vừa qua, tôi thấy mức độ tệ hại cao nhất nằm ở tờ Sài Gòn Giải phóng, đặc biệt là tập trung ở hai nhân vật tên là Tường Vy và Tân Tường (mà tôi nghĩ là một người). Các bác nên cảnh giác 🙂
À mà sao có nhiều người cứ bảo tôi là đanh đá thế nhỉ? Thật ra là tôi hay im lặng thở dài lắm í.
https://nhilinhblog.blogspot.com/2009/04/im-lang-tho-dai.html