Bài viết của Trịnh Hữu Tuệ có lẽ là dự án đầu tiên đặt vấn đề về tư cách của người hướng dẫn thông tin trên Internet.
Về những ý chính của bài, theo tôi quan sát thì quả thực trong thời gian vừa qua khi đưa lại thông tin trong nước về các vụ án chính trị (Lê Công Định và Nguyễn Tiến Trung), các trang web thuộc “giới trí thức cánh tả” (ở đây điển hình nhất là viet-studies và Diễn Đàn) thứ nhất là hạn chế không đưa nhiều, thứ hai có có những lời bình luận không thể nói là đồng tình.
Nhưng điều tôi quan tâm nhất là ý “báo Công an Nhân dân có mục văn hóa khá” (trước đây khi nói đến điều này tôi thường dẫn nhầm thành “có trang văn hóa khá”). Thử search cụm “cand” trên phần “Văn hóa-Giáo dục” của viet-studies thì quả thực sẽ thấy ngay cụm từ này xuất hiện với tần số rất cao, như vậy phát ngôn và hành động của Trần Hữu Dũng hoàn toàn tương hợp với nhau.
Tôi đã vài lần cố gắng chỉ ra báo CAND có mục văn hóa tệ như thế nào, chưa nói gì đến các yếu tố khác, chỉ chất lượng bài viết thôi đã không hề cao rồi, nhất là thông tin thường xuyên bị đưa sai (về mặt kiến thức). Cách giải thích của tôi từ trước tới nay cho việc THD thích dẫn lại bài từ CAND là vì cái gu thẩm mỹ của THD nó như thế. Tuy nhiên điều này lại không tương hợp với việc trang Arts & Letters Daily mà Trần Hữu Dũng là “managing editor” (kéo chuột xuống cuối trang) lại đưa tin phải nói là rất hay và rất chọn lọc. Nếu nói công bằng thì tôi (và rất nhiều người khác) được hưởng lợi rất nhiều từ trang aldaily.