Ông Alain Rey ở mục định kỳ viết cho tờ Magazine Littéraire cách đây vài năm có một lần phàn nàn về việc các nhà sản xuất thuốc lá ở Pháp in lên bao thuốc lá dòng chữ (theo luật định) “Fumer tue” (đúng kiểu cấu trúc câu khó dịch đến hai lần: fumer là hút thuốc (lá) còn tue là chia từ động từ tuer nghĩa là giết, ý câu này là (cái việc) hút thuốc (lá) giết (người)); nếu tôi nhớ không nhầm thì ông Rey (đại gia về từ ngữ) nói fumer thì không giết được ai cả, mà phải dùng từ s’enfumer, nghĩa là hút khói vào người, như thế mới là hành động gây chết người.
Trên bao thuốc lá Việt Nam phải ghi: Hút thuốc lá có thể gây ung thư phổi
Trên yên cái xe máy phải ghi: Đi xe máy có thể gây vỡ sụn mông
Trên vô lăng xe ôtô phải ghi: Đi ôtô có thể chẹt chết bốn mươi lăm con vịt
Trên nhà cao tầng phải ghi: Nhà cao tầng có thể ném bã mía qua cửa sổ, và nhà cao tầng có thể gây ngủng ngoẳng đầu gối
Trên mông đứa trẻ sơ sinh phải ghi: Sống có thể gây chết
Trên châm ngôn phải ghi: Ngắn gọn có thể gây hóc xương gà
Trên bút hoặc bàn phím phải ghi: Viết có thể gây bệnh mắt lác, và viết có thể gây ra mùi vị kinh khiếp
Trên bia mộ phải ghi: Chết có thể gây ra sự đầu thai
Trên cái đèn phải ghi: Ánh sáng có thể gây đứt dây tóc
Trên nỗi buồn chán phải ghi: Chán nản có thể gây hứng thú cách mạng
Trên quyển sách phải ghi: Đọc có thể gây rối loạn cơ quan thần kinh chức năng trung ương, hoặc là tuyến tiền liệt
và và và
Trên giọt mưa phải ghi: Mưa rơi có thể không cần phiên dịch, và có thể không
http://nhilinhblog.blogspot.com/2009/09/cham-ngon-cua-mot-ngay-co.html