Hữu Loan

Mạn phép một người bạn mới gửi một bài thơ của Hữu Loan chép lại theo trí nhớ, hình như chưa xuất hiện ở tuyển tập nào.

Tòng quân

Nếu anh ra đi
Mẹ già anh khóc
Trai thời loạn ly
Thương con khó nhọc

Nếu anh ra đi
Người vị hôn thê
Những giọt nước mắt
Đọng trên hàng mi

Nhưng
Nếu anh không đi
Mẹ già anh khóc
Trai thời loạn ly
Mà con không đi

Mẹ thà như lá rụng
Đến khi con về
Cỏ vàng nấm đất

Nhưng khi nước mất
Vì vị hôn thê
Mà con không đi

Nếu anh không đi
Người vị hôn thê
Mặt nghiêng tay che
Đêm thương lời thề
Thà đợi người đi
Già trên lời thề

Nhưng khi nước mất
Mà anh không đi…

Khoảng 1947