Đời tôi chỗ nào tập trung nhiều sách là hay lân la, như là thư viện và hiệu sách, tất nhiên hội chợ sách thì thôi rồi. Le Salon du livre tôi đã đi mấy lần, Buchmesse bên Frankfurt (hiện đang diễn ra) cũng đã đặt chân tới, khi đi nhẹ bỗng khi về phải mua va li to tướng ở hiệu của người A rập để tha đồ về. Đời tôi chưa bao giờ thấy có cái hội chợ sách nào buồn chán như hội chợ sách Hà Nội.
Đây là hội chợ sách quốc tế lần thứ ba, lần thứ hai tôi cũng đi, lần trước tổ chức ở Vân Hồ, lần này ở Giảng Võ. Thật là thảm hại cả hai lần. Thảm hại theo đúng nghĩa thảm hại. Mà không hẳn vì không có nhiều sách. Ok, nó không thể sánh được với những chỗ khác về quy mô, mỹ thuật trình bày etc., nhưng như tôi (hehehe) mà hôm ra Giảng Võ còn khuân về được mấy túi to đùng thì người khác nếu có đi, có nhu cầu và có chịu tìm kiếm phải mua được nhiều lắm. Hội chợ sách là một dịp béo bở để quơ lại vô vàn sách vì bình thường không có thời gian mà ta đã bỏ qua, cũng là dịp tìm được sách của một số nhà xuất bản ít quen thuộc. Đợt vừa rồi ai muốn kiếm bộ Trung A Hàm ba tập do Tuệ Sỹ dịch thì sẽ tìm được ở gian hàng Sách Hà Nội, mua sách Thiên chúa giáo của Bùi Văn Đọc thì ở gian hàng NXB Tôn giáo etc.
Thế nhưng chả có ma nào đi hội chợ sách cả hic. Tôi đi vào một ngày nghỉ, giờ rỗi rãi, thế mà đến một nửa số người gặp ở hội chợ là người quen, được mỗi một cái là chào mỏi cả mồm :ddd Nghìn năm văn hiến cái quái gì, thủ đô thanh lịch hào hoa cái quái gì mà chẳng mấy người Hà Nội đi mua sách vào một cái dịp hiếm có như thế.
Lại nhớ hội chợ sách Sài Gòn tháng Ba vừa rồi. Công viên Lê Văn Tám rộng thất thanh mà cuối buổi chiều và cả buổi tối đông đến nỗi hẹn người quen mất cả tiếng mới nhìn thấy nhau. Tắc đường kẹt xe Võ Thị Sáu, Hai Bà Trưng, Điện Biên Phủ kinh hoàng mà người ta vẫn ùn ùn kéo đến, đến một lần rồi còn quay lại mấy lần nữa. Đợt ấy với tôi là một quãng thời gian thật là máu lửa :d Ngồi ăn trưa với bạn Rem, mới nói sao không ra Fahasa hớt đống sách nhà nước thanh lý 30.000 một quyển là bạn Rem đã bỏ ngay đĩa thịt dê băng sang công viên Lê Văn Tám cách đó hai cây số (à mình nói đùa đấy, bạn Rem có ăn hết đĩa thịt dê :p). Mua xong rồi thấy một núi sách thì đâm hoảng, may nhờ anh H. tốt bụng đóng hộ thành mấy thùng các tông nặng trĩu gửi ra sau. Thế mới là hội chợ sách chứ.
Có bìa quyển sách mới của Ngô Phan Lưu rồi đây này.