và đây, Quang Dũng Bùi Đình Diệm, nhà thơ trác tuyệt

Bên trái là tập văn xuôi Nhà đồi, in năm 1983, NXB Văn học. Êkip làm quyển này: Lý Hải Châu (giám đốc), Biên tập: Lê Khánh (một nhân vật có lai lịch rất kỳ lạ, là dân khoa học tự nhiên nhưng toàn biên tập sách văn học, cả tác giả trong nước lẫn sách dịch), Bìa: Bùi Xuân Phái, Sửa bản in: Nhật Tuấn (vâng :p).
Đây không phải bản in đầu, bản đầu in trong những năm 70, mỏng hơn, giấy đẹp hơn, bìa của chính Quang Dũng. Giờ tôi không nhớ có ít bài hơn so với bản 83 này hay không.
Quyển bên phải vừa in xong, tuyển tập Quang Dũng đầu tiên, nhiều bài chưa bao giờ công bố.
Xưa nay người ta vẫn thấy có hai bài thơ được cho là đầu tiên của Quang Dũng: “Chiêu Quân” (tức bài có câu “Hồ xang hồ xang xự hồ xang” và câu “Quân vương chắc cũng say và khóc”) và bài “Cố quận” (bắt đầu bằng câu “Trăng sáng sân vờn đôi bóng cau”), nhưng hóa ra còn bài thứ ba nữa:
Giang hồ
Lá tím, lá xanh đường gội nắng
Hoa vàng nhạt… nhạt, nhớ phiêu lưu
Lối đi khắc khoải lời chim nói
Ve vãn tương tư mảnh gió chiều
Mấy gã thanh xuân, lòng bốn cõi
Nhẹ nhàng thân gửi kiếp ra đi
Gói, khăn, trăng, gió trời mây bạc
Hồn nhẹ quên trong xác nặng nề
Thuở ấy lòng ai chẳng đắm say
Này hương hoa lá thoảng đâu đây
Cỏ cây thơm ngát về muôn dặm
Nước chảy ghềnh xuôi cát bụi bay
Cứ thế, tháng ngày trong xứ lạ
Rất nhiều tình mới, rất nhiều duyên
Bên đường, hoa lá buồn nhan sắc
Im lặng nhìn qua “tuổi dại điên”
(1942)
———–
Xong rồi thì các bác để tôi hành xử giang hồ cái nhá :d
Này Tút tờ Xì Ghềnh:

Rồi Tút tờ Kinokunia Tokyo Shinjuku luôn hehehe:

Tà dương của Dazai Osamu.