Sách (LX) Đỏ Ác

Cuốn Đỏ của Nguyễn Dương Quỳnh đã ra:

Đỏ gồm hai tiểu thuyết ngắn, Đỏ và Nước Xốt Cà Chua, trong đó Đỏ là một câu chuyện đặc biệt tinh tế, một tác phẩm rất buồn mặc dù không hề cố để buồn bã, về sự “đau lòng” trong cuộc đời, còn Nước Xốt Cà Chua có nhịp điệu vui vẻ và gấp gáp hơn nhiều, nhưng cũng đầy vị buồn. Với tôi, đây là “debut” đáng quan tâm nhất trong nhiều năm trở lại đây, một tác phẩm mang một điều rất lạ là nó đầy đủ trong sự thiếu hụt, một cảm giác chênh vênh rất nhẹ trong sự bình thản đặc biệt khó hình dung ở một tác giả sinh năm 1990.

Trong thoáng chốc, chợt tôi có cảm giác mình giống như là Jérôme Lindon :p

Đỏ cùng họ. bột hư ảo làm nên một cặp đôi tuyệt vời :p

Còn quyển bên kia là tác phẩm của Georges Bataille danh tiếng. Với tôi, cùng Những bông hoa Tarbes của Jean Paulhan và Sade và Lautréamont của Maurice Blanchot, La Littérature et le Mal của Georges Bataille là tác phẩm phê bình tuyệt đỉnh nhất dòng Pháp thế kỷ XX.

Gốc của nó, kèm một quyển cũng bàn về cái ác của nhà phê bình danh tiếng nhất nước Ý hiện nay, Cái ác tuyệt đối, về văn chương châu Âu thế kỷ XIX:

PS. Bạn Sầu Riêng muốn đọc quyển Đỏ không thì để mình gửi tặng nào :p