Cuối cùng, đã có một cuốn sách thực sự về sách, về cuộc đời những quyển sách và về cuộc sống sách vở Việt Nam trong suốt nhiều năm:
Về chốn thư hiên của Trần Trọng Cát Tường, NXB Hồng Đức, 375 tr., không đề giá.


Tác giả là một nhà nghiên cứu, một nhà sưu tầm sách ở Quảng Ngãi.
Hiện tại, không phải nhiều người phân biệt được những điều đơn giản như khổ giấy (folio, quarto, octavo…), các loại giấy (dó, Japon, Kinh Thánh…) các chi tiết của một quyển sách (họa bản, phụ bản, ấn hiệu, ấn thư…), các loại “bản” (bản đặc biệt, bản tặng phẩm, bản tục bản…). Tác giả Trần Trọng Cát Tường đã dành riêng mấy chục trang cuối sách để lập một bảng từ vựng chi tiết, giải thích cặn kẽ nhiều khía cạnh “kỹ thuật” và “vật chất” liên quan đến quyển sách.
Giới chơi sách và sưu tầm sách ở Việt Nam đã có một cẩm nang quan trọng, có lẽ là phải tính từ Thú chơi sách của Vương Hồng Sển in lần đầu cách nay đã hơn 60 năm. Trong Về chốn thư hiên, tác giả cũng dành không ít “đất” cho những nhà sưu tầm sách mà ông quen biết, thuộc đủ mọi lứa tuổi, cho thấy rằng các bộ sưu tập sách lớn tại Việt Nam hiện nay không chỉ thuộc sở hữu của những người nhiều tuổi, mà không ít bộ sưu tập nằm trong tay những người còn rất trẻ.
Điều này là chính xác. Sẽ rất khó ngờ rằng một số người chỉ ở độ tuổi ba mươi, thậm chí thấp hơn, có những bộ sưu tập vô cùng phong phú về từng mảng đặc thù: báo chí, giai đoạn tiền chiến, giai đoạn bao cấp, sách Cầu Vồng Tiến Bộ, kiếm hiệp trinh thám…
Nhưng không chỉ có vậy, Về chốn thư hiên còn là một bản ca tụng sách vở một cách trầm lắng nhưng nhiệt thành, một cách thâm nhã nhưng nồng nàn, vạch lại con đường đi của sách vở và giấy tại Việt Nam, cung cấp vô số chi tiết mà chỉ một người đặc biệt tỉ mỉ trong đống sách vở vô biên mới rút tỉa ra được một cách sáng sủa như vậy. Cũng ở trong cuốn sách này, lần đầu tiên một số sự kiện liên quan đến sách được ghi nhận trong một ấn phẩm chính thức, ví dụ vụ việc xung quanh việc tái bản tác phẩm của nhà văn Dương Nghiễm Mậu cách đây vài năm.
Vài cuốn sách nữa nên đọc trong tháng vừa rồi:
– Umberto Eco, Tên của đóa hồng, Lê Chu Cầu dịch, Nhã Nam & NXB Văn học, 552 tr., 130.000 đ.
– Ben Okri, Con đường đói khổ, Linh Bacardi dịch, Phương Nam & NXB Văn học, 640 tr., 176.000 đ.
– Mario Sica, Những lữ khách Ý trong hành trình khám phá Việt Nam, Nhã Nam & NXB Thế giới, 430 tr., 90.000 đ. (sách bằng tiếng Việt và tiếng Ý)
– Chóe, Nghề cười, NXB Văn hóa-Văn nghệ, 431 tr., 180.000 đ. (bán kèm đĩa “10 tình khúc của Chóe”)
Còn nếu các bác muốn hỏi sách vở ở Việt Nam có trend gì không, thì tôi xin dè dặt trả lời là có, nó có thể là như thế này:

hay thế này:

Cụ thể: trend ấy là Hàn Quốc; chúng ta đã bắt đầu đọc Tam Quốc từ người Hàn. Như tôi từng nhận mình là thế hệ đầu tiên manga, hai mươi năm nữa sẽ có người nhận mình thuộc thế hệ đầu tiên K-Pop :p
Bài liên quan: