Nguyễn Bắc Sơn mới qua đời, không biết có bao nhiêu người thực sự hiểu được rằng nhà thơ Việt Nam lớn nhất vừa qua đời.
Một thời, đã có những nhà thơ rất lớn, sống cùng không gian và một khoảng thời gian: Thanh Tâm Tuyền, Bùi Giáng và Nguyễn Bắc Sơn. Điều đặc biệt của Nguyễn Bắc Sơn nằm ở ngay cái tên bài thơ và tập thơ ấy: “Chiến tranh Việt Nam và tôi”. “Chiến tranh Việt Nam và…” sau dấu ba chấm người ta chờ đợi một cái gì đối trọng được với cuộc chiến tranh, nhưng với Nguyễn Bắc Sơn, ở sau dấu (…) là “tôi”. Một vị thế như thế lớn vô cùng, đó là một thơ ca rất lớn ngay từ đầu, từ chỗ đặt một cá nhân thản nhiên đối diện, một cách lẻ loi, với chết chóc và chém giết tập thể. Ai đủ sức như thế? Và thơ Nguyễn Bắc Sơn càng lớn vì cái phần không phải chiến tranh ấy, cái phần “tôi”, hay cũng có thể gọi là đời thường. Xuất chúng nhất ở Nguyễn Bắc Sơn chính là phần ngược lại của chiến tranh kia.
Thơ ca của một thời, tôi từng có lần đem ra trưng bày một phần (xem ở đây). Nhưng lần này tôi làm lại, theo cách thức giản dị nhất, là xếp theo trình tự thời gian.
Các tiền bối miền Nam: Đông Hồ, Ưng Bình Thúc Giạ Thị, rồi Khuê sầu thi thảo Cao Ngọc Anh, Thơ ý Hồ Văn Hảo, Vũ Hoàng Chương, Đinh Hùng của Mê hồn ca, những thơ ca đi trước:

– 1956
Thanh Tâm Tuyền, Tôi không còn cô độc
– 1959
Trụ Vũ, Thơ
Chế Vũ, Khát vọng
Hà Liên Tử, Tiếng bên trời
– 1960
Đoàn Thêm, Nhạc dế (mất bìa)
Mây thu, một tuyển tập
– 1961
Đinh Hùng, Đường vào tình sử
– 1962
Hoàng Bảo Việt, Những dòng nước trong
Lê Minh Ngọc, Hoa thề
Bùi Giáng, Mưa nguồn
Kiên Giang, Hoa trắng thôi cài lên áo tím
– 1963
Quách Thoại, Giữa lòng cuộc đời (mất bìa)
Lâm Vị Thủy, Sao em không về làm chim thành phố
Trần Văn Nam, Tập thơ độc nhất
– 1964
Viên Linh, Hóa thân
Thanh Tâm Tuyền, Mặt trời tìm thấy
– 1965
Trần Văn Hương, Bó hoa cuối mùa
Một tuyển tập, trong này có cả thơ miền Bắc, Trần Dần, Hoàng Cầm
Tường Linh, Nghìn khuya
Thế Viên, Khuôn mặt của chúng ta (bên phải là bản đặc biệt)
– 1966
Thật kỳ lạ vì tôi không có tập thơ nào in năm 66 này
– 1967
Vũ Hoàng Chương, Bút nở hoa đàm
Kiên Giang, Quê hương thơ ấu
Phạm Công Thiện, Mặt trời không bao giờ có thực, bên phải là ấn bản 69
– 1968
Vũ Hoàng Chương, Cành mai trắng mộng (mất bìa)
– 1969
Bùi Giáng, Sa mạc phát tiết
– 1970
Huy Tưởng, Một mùa tóc mộ
Trần Đồng Vọng, Mười lăm năm ấy
Hoài Khanh, Gió bấc trẻ nhỏ đóa hồng và dế
Trần Tuấn Kiệt, Em còn hái trái
Bùi Giáng, Mùa thu thi ca
– 1971
Trần Dạ Từ, Thủa làm thơ yêu em
Hoài Linh Phương, Thơ
Vương Nguyện, Ngày không có mặt trời
Uyển Hương, Hoa trắng
– 1972
Hoàng Thoại Châu, Tình biển nghĩa sông
Nguyễn Đức Sơn, Vọng
Nhã Ca, Thơ (mất bìa), đây là ấn bản Thương Yêu
Tường Linh, Thu ơi từ đó
Năm 1972 này chính là năm tập Chiến tranh Việt Nam và tôi của Nguyễn Bắc Sơn được ấn hành, bộ sưu tập thơ của tôi khôn nguôi bực bội vì vẫn còn thiếu quyển ấy.
Để bù lại, dưới đây là một tập thơ khác, in về sau này. Tập thơ là cả một kỷ niệm, những dòng chữ của Nguyễn Bắc Sơn đề tặng một người đã bị gỡ đi, thay vào đó là những lời của người chuyển tập thơ Nguyễn Bắc Sơn ấy cho tôi viết, để tặng lại, kèm với một lá thư.
Trong viết lách của riêng tôi, cứ lâu lâu một mảnh nhỏ của thơ Nguyễn Bắc Sơn lại lẳng lặng lọt vào. Khi viết phần cuối của cái này, tôi biết tin Nguyễn Bắc Sơn vừa mới qua đời, và tất nhiên trong phần ấy có nguyên một câu thơ của Nguyễn Bắc Sơn.
– 1973
Đinh Hùng, Tiếng ca bộ lạc
Nguyễn Đức Sơn, Du sỹ ca
Trần Huiền Ân, Năm năm dòng sông thơ
Du Tử Lê, Thơ, một ấn bản
– 1974
Vũ Hoàng Chương, Ta đợi em từ ba mươi năm
Du Tử Lê, Đời mãi ở phương Đông
– 1975
Trần Đức Oanh, Cánh tay thơ
Nguyên Sa, Thơ, ấn bản Thương Yêu
———-
Bổ sung
Còn để sót tập này, 1969, Hoàng Bảo Việt, Quê hương như một thánh tích
Một số tập thơ thời trước được tái bản ở Sài Gòn:
– Xuân Diệu, Thơ thơ, bản dùng trong trường đại học
– Xuân Diệu, Trường ca, bản Hoa Tiên
– Vũ Hoàng Chương, Say, bản Nguyễn Đình Vượng
– Nguyễn Nhược Pháp, Ngày xưa, bản Cảo Thơm
– Hàn Mặc Tử, Chơi giữa mùa trăng, bản An Tiêm
———–
Một số thủ bút nhà thơ
Đông Hồ
Hà Liên Tử
Bùi Giáng
Trụ Vũ
Hoài Khanh
Thế Viên
Trần Văn Hương
Trần Văn Nam
Nguyễn Đức Sơn
Trần Huiền Ân
Hoàng Thoại Châu
Vương Nguyện
Vũ Hoàng Chương (ở tư cách người viết lời tựa)