02. Có mấy loại phê bình?

Phàm đã viết phê bình văn học, người ta không tránh được xu hướng, thậm chí là ham muốn, xếp loại các tác phẩm. Phê bình văn học gần như đồng nghĩa với sắp xếp, định giá, nhưng cũng có người nói rằng xét về từ nguyên, từ “phê bình” (critique) có chung gốc LatinhContinue reading “02. Có mấy loại phê bình?”

01. Họ gọi nhau là bạn

Mở thêm một mục mới, để cho thấy một cách cụ thể báo chí Việt Nam ngày nay đã phỉ nhổ như thế nào vào lịch sử báo chí từng có. ——————- Đó là một thời đã xa. Lúc đó, các tờ báo đầu tiên của lịch sử Việt Nam và lịch sử Quốc NgữContinue reading “01. Họ gọi nhau là bạn”

Một cái êm rất xóc

Viết báo chán thật. Ván nào anh cũng ăn gian.—————– Di cảo Trần Dần cho chúng ta biết ông không chỉ viết thơ, mà còn viết văn xuôi (tiểu thuyết, truyện ngắn) và rất nhiều trang nhật ký. Trần Dần còn là một dịch giả, dịch nhiều bài thơ của Bertolt Brecht hay Maiakovski cùngContinue reading “Một cái êm rất xóc”

Phan Khôi nhà báo

Tôi cũng giống nhiều người mà tôi quen, đã lâu lắm rồi không mua một tờ báo nào ngoài sạp để đọc cả. Chán. Nhất là báo chí văn nghệ thì không thể chấp nhận được. Chúng ta đang sống trong thời kỳ duy nhất của lịch sử Việt Nam có tình trạng báo chíContinue reading “Phan Khôi nhà báo”

Mai Thảo-Võ Phiến

Bài đọc sách của Mai Thảo: “Phê bình Chữ tình truyện ngắn của Võ Phiến, Bình Minh xuất bản”, Sáng Tạo số 7, 4/1956 [bìa in bị lỗi, đúng ra phải là 1957]. Ngay cả ở nơi thiếu vắng hoàn toàn không khí tinh khiết và hơi thở thơm lành của thiên nhiên và tự do, đời sống conContinue reading “Mai Thảo-Võ Phiến”

Dùng hồi ký làm tài liệu

Có dùng hồi ký làm tài liệu nghiên cứu được không? Câu trả lời là: Không dùng thì biết dùng cái gì:) Thế nhưng đọc hồi ký thì phải đối chiếu chéo rất ác liệt, nếu không thì sai kinh lắm. Nhân đọc bài của Lại Nguyên Ân kể lại chuyện Nguyễn Công Hoan từng nghi ngờContinue reading “Dùng hồi ký làm tài liệu”