Tô Hoài kể chuyện (3)

Giờ, giỗ lễ xong rồi, ta đã có thể nói sâu vào văn chương Tô Hoài. Đọc đi đọc lại Cát bụi chân ai, chẳng biết đến lần thứ mấy, tôi bỗng nhận ra, mình đúng là có mắt như mù, Cát bụi chân ai hấp dẫn một cách lạ thường như vậy chính là vì ở nó,Continue reading “Tô Hoài kể chuyện (3)”

Văn học miền Nam: Thơ

Nguyễn Bắc Sơn mới qua đời, không biết có bao nhiêu người thực sự hiểu được rằng nhà thơ Việt Nam lớn nhất vừa qua đời. Một thời, đã có những nhà thơ rất lớn, sống cùng không gian và một khoảng thời gian: Thanh Tâm Tuyền, Bùi Giáng và Nguyễn Bắc Sơn. Điều đặcContinue reading “Văn học miền Nam: Thơ”

Cao trào phong tục, Lương Thúc Kỳ và Quốc ngạn

Mãi rồi cũng đã viết xong một số dật sự liên quan đến cuộc đời hoạt động và bất hoạt động của tôi (xem ở đây). Đùa chứ mệt quá :p Giờ chuyển qua một câu chuyện khác. Vào những cái thời kiểu như bây giờ, hình như người ta có rất nhiều ham muốn tìmContinue reading “Cao trào phong tục, Lương Thúc Kỳ và Quốc ngạn”

Một chương Lan Hữu

Lại nhắc lại này :p thời tiền chiến văn chương Việt Nam, chỉ có ba cuốn tiểu thuyết lớn, là Tố Tâm, Lan Hữu và Băn khoăn. Dưới đây là chương thứ hai Lan Hữu của Nhượng Tống (cả cuốn tiểu thuyết gồm 19 chương). Trong một diễn biến khác, tiểu thuyết về thời niên thiếu của Lệnh Hồ Nhị Linh vẫn tiếpContinue reading “Một chương Lan Hữu”

Văn học miền Nam: Bùi Giáng

(NB. Đây chính là post thứ 999 của blog này. Tặng luôn cho thi sĩ Bùi Giáng. Đến post tiếp theo, post thứ 1000, hay là tôi làm một điều chưa bao giờ tôi làm nhỉ: kể chuyện đời tôi.) Định mệnh rất trớ trêu, thường xuyên rất trớ trêu. Bùi Giáng không phải nhânContinue reading “Văn học miền Nam: Bùi Giáng”

Trở về cổ điển: Andersen

Đọc rất giống sống ở chỗ: cả khi đọc sách lẫn khi sống cuộc đời mình, ta gặp vô vàn ham muốn. Tất nhiên, đã là ham muốn thì là chuyện các xung động và dục vọng (passion), mà ở đó thì trên hết là những điều xứng đáng làm ta đỏ mặt nếu phảiContinue reading “Trở về cổ điển: Andersen”