Trong lịch sử bình luận thơ Thanh Tâm Tuyền, nhà phê bình Lê Huy Oanh tạo ra mấy điểm mốc đáng nhớ. Trên số Văn đặc biệt về Thanh Tâm Tuyền (năm 1973), Lê Huy Oanh nhắc lại mình từng chê bôi, thậm chí mạt sát tập Tôi không còn cô độc đến như thế nào. Bài viết ấyContinue reading “Lê Huy Oanh vs Thanh Tâm Tuyền”
Author Archives: word
Sách (LV) Vài quyển mới
– Tiểu thuyết Tà dương (Dazai Osamu), Hoàng Long dịch. Đây là tác phẩm nổi tiếng bậc nhất của nhà văn Dazai cũng như dòng “vô lại” và “thua cuộc”. Quyển gần đây của Dazai cũng đã in là Thất lạc cõi người, cũng Hoàng Long dịch (từ tiếng Nhật). (Phương Nam & NXB Hội Nhà văn) –Continue reading “Sách (LV) Vài quyển mới”
Roland Barthes về Italo Calvino
Cơ chế của mê hoặc Ở một nhà văn, có cái gì đó luôn luôn bướng bỉnh, luôn luôn cứng đầu, cuối cùng là luôn luôn bất khả quy giản – và cũng bởi vậy mà rất khó nói về nó – và ta hãy nói rằng đó chính là cái người ta vẫn cònContinue reading “Roland Barthes về Italo Calvino”
Nhất Linh dang dở
cuối tháng Nhất Linh Tiểu thuyết Việt Nam có bao nhiêu phần thoát thai từ ánh mắt bên dưới cặp lông mày nét mác của Nhất Linh? Tôi nghĩ là không ít, khi nhìn bức chân dung Nguyễn Gia Trí vẽ Nguyễn Tường Tam năm 1952 ở Sài Gòn. Trong bức tranh ấy, cả hàngContinue reading “Nhất Linh dang dở”
Nguyễn Khải
Có một sự lạ trong quyển Thượng đế thì cười in trong tủ “Mỗi nhà văn – Một tác phẩm” của NXB Trẻ gần đây (cùng “đợt” với quyển Bình Nguyên Lộc truyện ngắn) (bản thân Thượng đế thì cười đã có in riêng vào năm 2003, NXB Hội Nhà văn, nhưng hồi đó lại ghi là “tiểu thuyết” trongContinue reading “Nguyễn Khải”
Võ Phiến
một chuyên đề của tạp chí Văn về Võ Phiến Trên đây là ý kiến rải rác theo thời gian của tám tác giả hồi ấy về văn chương Võ Phiến. Trong đó, “Cô Phương Thảo” dường như là bút danh của Vũ Hạnh “bút máu”. http://nhilinhblog.blogspot.com/2012/07/vo-phien.html
Kiểm chứng quy tắc
Một quy tắc (bất thành văn, nhưng có vẻ rất đúng) trong mối quan hệ giữa tác phẩm văn học và tác phẩm điện ảnh: một bộ phim hay thường được chuyển thể từ một cuốn truyện bình thường, và một tác phẩm văn học lớn gần như không bao giờ có thể được biếnContinue reading “Kiểm chứng quy tắc”
propos
XX. Cáu kỉnh Trong những gì khích nộ chúng ta, gãi là cách chắc chắn nhất. Như thế chính là tự chọn lấy nỗi khốn khổ cho mình; là tự mình trả thù lên mình. Trẻ con thử nghiệm cách này trước tiên. Nó la hét vì đã la hét; nó nổi cáu vì đã giận dữ và nguôi đi khi thềContinue reading “propos”
Hài
Hoàng Ngọc Hiến khi viết lời bạt cho tiểu thuyết Cơ hội của Chúa có nói rằng văn chương Việt Nam sao ít hài hước, và theo ông trong Cơ hội của Chúa có những đoạn rất hài, rồi ông dẫn chứng đoạn tiệc nhậu của mấy trí thức. Đoạn dưới đây của Võ Phiến tôi thấy cũng rấtContinue reading “Hài”
Chế Lan Viên vs Vũ Hoàng Chương
Nhân đọc “Hoa Đăng” của Vũ Hoàng Chương (miền Nam) Chế Lan Viên Một tờ báo miền Nam gần đây viết: “Về thơ, ngoại trừ Hoa Đăng của Vũ hoàng Chương đáng đánh dấu một sự chuyển hướng về sáng tác và của Đoàn Thêm một loại tiểu thuyết bằng thơ có tính cách mộtContinue reading “Chế Lan Viên vs Vũ Hoàng Chương”