Du Tử Lê, 1971

Thơ viết khi con qua đời Bây giờ mười lăm ngày sau khi em đã sinhmười lăm ngày sau khi con đầu lòng của chúng ta đã chếtbây giờ lúc em đã bắt đầu bình phụcanh muốn nói với emthôi đừng khócđừng tủi thânđừng oán hờn số phậnmà hãy mừngphải hãy mừng cho con tađãContinue reading “Du Tử Lê, 1971”

Chú ý, kiệt tác

Tôi thấy chán ốm cả người khi đọc Tên tôi là Đỏ, nhưng Istanbul quả đúng là một kiệt tác khỏi cần bàn cãi, cuốn sách, như mọi kiệt tác văn chương, duyệt lại quá khứ bằng một cái nhìn hiện tại không giống với bất kỳ cái nhìn nào đã từng có. Với Orhan Pamuk, nước ThổContinue reading “Chú ý, kiệt tác”

Than thở

Có những lúc cứ phải nghĩ rằng sự chia cắt Bắc-Nam vẫn còn tiếp tục. Có đi đi lại lại nhiều giữa Hà Nội và Sài Gòn mới hiểu ra là có rất nhiều quyển sách in trong Sài Gòn không ra đến được Hà Nội và nhiều quyển sách Hà Nội chưa bao giờContinue reading “Than thở”

Fourniau

Đọc trên Diễn Đàn, thấy tin Charles Fourniau mới mất. Fourniau thuộc vào một danh sách dài những cái tên Pháp đặc biệt quan tâm đến Việt Nam, những con người đã già hoặc rất già, những Lacouture, Chesneaux, Brocheux, Condominas, Langlet… Ngày trước, ngay cả khi đến tận quai Branly để xem triển lãm vềContinue reading “Fourniau”

Tôi không còn cô độc vì đã tìm thấy cô độc ở nơi không thể cô độc

Khi xưa, tập thơ trọn vẹn đầu tiên mà tôi đọc đi đọc lại, đọc từng bài một, không sót một dấu chấm dấu phẩy, là Thơ thơ. Giờ đây nhìn lại tập thơ ấy có những câu thật là dở: “Mở miệng vàng và hãy nói yêu tôi/Dù chỉ là trong một phút mà thôi”Continue reading “Tôi không còn cô độc vì đã tìm thấy cô độc ở nơi không thể cô độc”