tôi ngồi cho rữa tôi ra bên trên là đá, dưới là rỗng không tôi ngồi cho rữa tôi ra đi về phía Đông: đối với William Blake, phía Đông là Luvah, phía của cảm xúc, của lửa, của trái tim, tức là rất khác với chẳng hạn phía Bắc, Urthona, phía của trí tưởng tượng, nhưngContinue reading “[tiện bút] mười năm”
Category Archives: August 2016
phải tuyệt đối đáng ghét
Céline (không đi ông, và cũng chẳng túi xách, giày dép, quần áo), dựng lên, trên con đường dẫn vào thế giới của mình, vô số chướng ngại vật: vô vàn dấu ba chấm khó chịu mới chỉ là một chuyện nho nhỏ, cái thứ ngôn ngữ tưởng chừng không thể đưa vào văn chương ấy,Continue reading “phải tuyệt đối đáng ghét”
[tiện bút] quán cà phê Georges Perec
tàu vừa rung vừa lắc khá mạnh; tôi đi quá sớm, còn quá nhiều thời gian nữa mới tới giờ cuộc hẹn, lên mặt đất, tôi định vào Librairie Polonaise trên đại lộ Saint-Germain; lần trước, ở đây tôi đã mua cuốn sách của Jan Potocki, trong số các nhà văn Ba Lan bày tạiContinue reading “[tiện bút] quán cà phê Georges Perec”
Thời nắng lịm
lâu rồi không có mục “sách mới”, thế giới chắc vẫn không đến nỗi bất ổn chứ? [nghiêm] sắp tới sẽ có hai cuốn tiểu thuyết mới, mà tôi nghĩ rằng sẽ không tệ nếu kể lại đôi chút về hành trình để chúng “đến đây” – thật ra, vài năm trở lại đây, khôngContinue reading “Thời nắng lịm”
Đi đến cùng đêm
cách đây mấy tháng, tôi nói chuyện với một người bạn, nhắc tới Céline, người bạn ấy kể vừa mới đọc lại toàn bộ Céline; trong hoàn cảnh ấy, dĩ nhiên, câu hỏi duy nhất mà tôi có thể đặt ra là “et alors?”; đọc lại toàn bộ Céline ở thời điểm hiện nay thậtContinue reading “Đi đến cùng đêm”
Nhượng Tống, Phan Du, Trương Chính
cuối năm 2008, tôi bắt đầu thấy mình quan tâm đến nhân vật văn chương Việt Nam đầu tiên, Nguyễn Công Trứ; tất nhiên, sự đọc của tôi trước đó từng dẫn tôi tới nhiều nhà văn Việt Nam khác, nhưng tôi cũng không muốn lặp lại câu chuyện về cái sự đọc mọi thứContinue reading “Nhượng Tống, Phan Du, Trương Chính”
Vòng tròn Dương Nghiễm Mậu
Dương Nghiễm Mậu là người cuối cùng của một nhóm rất nhỏ – chỉ có ba người – gồm Khái Hưng, Nhượng Tống và Dương Nghiễm Mậu. Sự cách nhau về thời gian giữa hai người trước và người thứ ba không có mấy ý nghĩa, mà ý nghĩa nằm ở chỗ họ là mộtContinue reading “Vòng tròn Dương Nghiễm Mậu”