Những nhà thơ trở lại

Cái mệnh đề “Việt Nam một cường quốc thơ” mới xuất hiện nhưng có vẻ đã được số đông ngầm thừa nhận trong sự hân hoan chung, tuy nhiên cái mệnh đề ấy có vẻ chông chênh, khó đứng vững nếu nhìn vào cách “cường quốc thơ” đối xử với một số nhà thơ củaContinue reading “Những nhà thơ trở lại”

vẫn lạnh

Điều gì làm cho cuộc sống ở Hà Nội đã khó khăn lại càng trở nên khó khăn hơn, ngoài chuyện thời tiết giai đoạn này cứ ba ngày hửng nắng lại bốn ngày gió mùa Đông Bắc mưa dầm dề, ngoài chuyện xăng đột ngột tăng giá và nhiều tuyến phố trong trung tâmContinue reading “vẫn lạnh”

nói như thật

Nguyễn Thanh Sơn viết bài “Bóng tối nào, và Chảy về đâu” liên quan đến tiểu thuyết Chảy qua bóng tối của Đỗ Phấn. Câu đầu tiên của bài viết như thế này: “Đối với các nhà văn Hà Nội, vùng đất bãi ven sông Hồng có sức cám dỗ không khác gì những đại lộ ngoại vi đốiContinue reading “nói như thật”

Sách (LIV) Chữ ký

Có được sách từng ở trong tủ nhà Vương Hồng Sển là một niềm vinh hạnh. Ví dụ như thế này: Cám ơn chuyên gia về Vương Hồng Sển :p Còn sách ký tặng nhau giữa các nhân vật cũng là một mảng kỳ thú: Đây là Bình Nguyên Lộc tặng Lê Ngộ Châu, nhânContinue reading “Sách (LIV) Chữ ký”

Mở rộng vấn đề thi thoại

Nhân vừa kiếm được cuốn sách Úc Viên thi thoại của Đông Hồ Lâm Kỳ/Tấn Phác, tôi nhớ đến việc đã bàn mấy lần về vấn đề “thi thoại” ở Việt Nam. Vu Gia khi viết về Phan Khôi như tôi đã trích dẫn trong một bài viết nói rằng Chương Dân thi thoại là cuốn “thi thoại” đầu tiên củaContinue reading “Mở rộng vấn đề thi thoại”

full of

number 30 : p Ngày xưa, Nguyễn Bính viết bài thơ “Lá thư về Bắc” có đoạn rất cảm động: “Thỉnh thoảng anh nên phí ít giờ/Viết cho em lấy một dòng thư/Trời ơi, tưởng tượng em sung sướng/Được đọc thư anh gửi bất ngờ”. Cũng bài thơ ấy chứa đựng những tình cảm chanContinue reading “full of”