nhìn tập thơ to, đẹp, trắng của Olga Berggoltz mới in, mỗi trang lại in nền hình cây gì như là cây bu lô (giới thạo tin đã biết tôi định nói quyển gì rồi nên thôi chẳng phải chi tiết mà làm gì), lòng tôi chợt bồi hồi khó tả bao nhiêu là bàiContinue reading “dịu dàng quá dịu dàng”
Category Archives: November 2010
Joseph gì
đợt trước một tờ tạp chí gọi điện thoại bảo có chuyên mục này cái bác đang giữ không viết nữa, nhờ tôi tiếp sức, tất nhiên là tôi từ chối, chủ yếu là vì lười, chẳng muốn làm gì, nhưng cũng vì tôi chẳng biết chẳng thiết viết cái gì về cõi đời ôContinue reading “Joseph gì”
Cronos
kiên quyết không buông tha :)) ——————— Cronos của Linda Lê Christian Bourgois, 168 trang, 16 euros Cronos mở ra bằng một cảnh bạo lực: một tên lính đánh đập rồi bắn chết một người đàn ông phạm tội quên mất giờ giới nghiêm, đắm chìm vào một quyển sách đang đọc. Một hành động đángContinue reading “Cronos”
Brand New Ones: Emil Cioran
Thật ra là chẳng mới mẻ gì đâu, Emil Cioran chết lâu rồi. Nhưng sự đen tối, nghĩa là bóng tối đen thẫm, đen trũi, đen tuyền này, thì vẫn cứ mới. Trắng đỏ xanh vàng lâu lâu là cũ, nhưng đen thì lúc quái nào cũng mới:( Với cả tôi lỡ “ôm” hết sách của CioranContinue reading “Brand New Ones: Emil Cioran”
Săn cừu hoang
“Hồi đó, gần trường đại học có một quán cà phê nơi tôi thường tụ tập với bạn bè. Quán cà phê không có gì đặc biệt, nhưng nó phục vụ vài thứ không đổi: nhạc rock nặng và cà phê tồi. Nàng luôn ngồi tại một chỗ cố định, khuỷu tay chống trên mặtContinue reading “Săn cừu hoang”
Người đọc của Linda Lê
hic dạo này toàn double, triple, thậm chí có lúc còn ngấp nghé mức quadruple, thuật ngữ chuyên môn gọi là bắn pháo hoa chùm; dẫu thế nào (Kurt Vonnegut nói đừng có mà dùng dấu chấm phẩy, chẳng ra cái mẹ gì cả, dở ông dở thằng, nhưng mà thôi kệ ;p) thì cũng phải cố tránh nhưContinue reading “Người đọc của Linda Lê”
Về sự phù phiếm
Có sự phù phiếm được ca ngợi và ngưỡng vọng như ở trong hiện thân của Audrey Hepburn được nhiếp ảnh gia Bob Willoughby bất tử hóa bằng một bấm nút (“Moon River”, “Breakfast at Tiffany’s”, Truman Capote và kim cương), và có sự phù phiếm kiểu khác, dường như tập trung trên khuôn mặtContinue reading “Về sự phù phiếm”
The Things They Carried…
… were largely determined by neccessity :p Ngạt thở luôn, nhá. Anger is sometimes good for health ;d Nhưng mà cũng Don’t Look Back In Anger, nhá. Mà mãi cổ điển, nhà văn nổi tiếng quá mức cũng chán, nhỉ. Tôi định mở một mục Brand New Ones, chỉ toàn nói về các nhân vật mớiContinue reading “The Things They Carried…”
… và Vargas Llosa, finally
Sau Dì Hulia và nhà văn quèn, Mario Vargas Llosa, giờ đây đã có tư cách mới (một Nobelist), sẽ thực sự xuất hiện ở Việt Nam bằng một cuốn tiểu thuyết tầm cỡ, quan trọng, là quyển này. Trước mắt cứ thế cái đã, chắc phải còn lâu nữa mới có thể xuất bản những quyển như Lầu Xanh (LaContinue reading “… và Vargas Llosa, finally”
Mời mọc :))
Có hai nơi nhờ tôi thông báo về hội thảo, tọa đàm, post lên đây cho nhiều người biết vậy: ———————- NXB Tri Thức tổ chức buổi nói chuyện về chủ đề “Roland Barthes – dấu ấn, không phải là ảnh hưởng“, diễn giả Daniel Bougnoux, tại p. 107, nhà B, Khoa Ngữ Văn, ĐHContinue reading “Mời mọc :))”