Italo Calvino, lịch sử và sự chơi

Càng nhiều tác phẩm của Italo Calvino được dịch sang tiếng Việt, ta càng có cơ hội chiêm ngưỡng tài năng độc đáo của một dạng nhà văn dường như chỉ nước Ý mới biết cách sinh ra, những người như Luigi Pirandello, Leonardo Sciascia hay Umberto Eco. Ở những nhà văn này, kiến thứcContinue reading “Italo Calvino, lịch sử và sự chơi”

tái xuất giang hồ :pp

đây, cái sự tái xuất giang hồ của bác Nguyễn Việt Hà như thế này đây :p các bác đọc thấy liên văn bản vãi chưởng không hề hề tái xuất giang hồ Đây là một mẫu câu hung hiểm kinh điển, thường chỉ được đắc địa khi dùng cho đàn ông, còn tại saoContinue reading “tái xuất giang hồ :pp”

(ghi chép biên tập) Dịch giả Nguyễn Khánh Long

Tôi giở lại các email cũ với anh Nguyễn Khánh Long. Tôi chưa bao giờ gặp (thật ra không phải gặp, vì tôi chưa gặp Nguyễn Khánh Long bao giờ, mọi việc đều qua email, tổng cộng chưa đến 50 cái, gần như thuần các chi tiết kỹ thuật) một ai khó tính và tỉContinue reading “(ghi chép biên tập) Dịch giả Nguyễn Khánh Long”

Trong vòng một cuộc đời

Năm năm gần đây, Philip Roth, một trong những nhà văn lớn nhất của nước Mỹ, thích viết tiểu thuyết ngắn. Trong số bốn tiểu thuyết ngắn viết trong giai đoạn này, Người phàm (Everyman) (2006) đã ra mắt bạn đọc Việt Nam (Thùy Vũ dịch, Nhã Nam & NXB Văn học, 2011). Tài năng của PhilipContinue reading “Trong vòng một cuộc đời”

đầy đủ cho một sự mưng mủ tuyệt vọng

Đến bài thứ mười rồi: mười ăn tám, mình mà oánh chứng khoán giờ phải giàu như anh Vượng anh Vũ rồi :p Các bác có đề tài nào hay không gà cho tôi đi, sắp hết zồi :(( ———– Đọc báo, thấy một chuyên gia ngôn ngữ nói rằng tiếng Việt ngày càng dở.Continue reading “đầy đủ cho một sự mưng mủ tuyệt vọng”

Tâm sự của nước độc

khai quật đồ cổ :p Những ngày cuối năm này bỗng nhiên thấy nhớ ông Nguyễn Tuân. Tôi bèn trang trọng kính mời tôi đi tìm ông ở trên giá sách. Nói nhớ ông Nguyễn Tuân là không chính xác, tôi chỉ nhớ Chùa Đàn, nơi có câu đề từ “Ai hát hay mà ai hayContinue reading “Tâm sự của nước độc”

Sách (XLIV) Thơm mãi

Hai quyển sách mới, rất là mới. Thứ nhất là bản in lại cuốn sách rất ông cụ: Sử kí Thanh Hoa (Le Parfum des humanités). Bản dịch của Nguyễn Văn Vĩnh, Đông Tây & NXB Lao động. Sách song ngữ, dĩ nhiên. Nghĩa là in lại quyển này. Bản 2011 này có “Lời giới thiệu” củaContinue reading “Sách (XLIV) Thơm mãi”