Trước đến nay, tôi vẫn hay nghĩ: miền Bắc có Nguyễn Khải, miền Nam có Võ Phiến. Hình như cũng có rất nhiều người thấy Võ Phiến và Nguyễn Khải rất gần nhau, là tương ứng hai miền của một mẫu nhà văn. Nhưng rất gần đây thì tôi chợt nhận ra: Võ Phiến chínhContinue reading “Võ Phiến đêm thu trăng sáng”
Category Archives: September 2015
Một nhân vật nữa
Đêm nay rằm yến tiệc sáng trên trờiKhách không ở lòng em cô độc quáKhách ngồi lại cùng em đây gối lảTay em đây mời khách ngả đầu sayĐây rượu nồng và hồn của em đâyEm cung kính đặt dưới chân hoàng tửChớ đạp hồn em trăng từ viễn xứĐi khoan thai lên ngự đỉnhContinue reading “Một nhân vật nữa”
Đào Trinh Nhất
Hay là đã đến lúc chúng ta nên bớt tin vào một số danh xưng lưu truyền suốt nhiều năm rồi nhỉ? Bộ tứ “Vĩnh Quỳnh Tố Tốn” có đến mức độ như thế không? Khái niệm “bộ tứ” này lại là một cái gì đó vô cùng đặc vị Hà Nội, cái xứ hễContinue reading “Đào Trinh Nhất”
Kiều: trưng bày
Thật ra, tôi chưa bao giờ là một người “cuồng Kiều“. Giới sưu tầm chuyên ngạch Kiều chỉ cần nghe tôi thú nhận tôi không có Kiều Abel des Michels và Kiều văn họa là có thể thở phào loại ngay một đối thủ không đáng để tâm, cào cào châu chấu : p Cho nên bộ sưu tập riêng của tôi,Continue reading “Kiều: trưng bày”
Con đường Nguyễn Du
Ta hãy bước vào một vùng trời khác. Vùng trời của “trăm năm trong cõi người ta”. Câu thơ ấy tột cùng đơn giản, nhưng cứ nghĩ kỹ thêm, đến một lúc, ta nhận ra dường như đã không thực sự hiểu nó, và nghĩ thêm nữa, thêm thật nhiều nữa, có vẻ như taContinue reading “Con đường Nguyễn Du”
Đinh Hùng và Nguyễn Du
Không chỉ Phạm Văn Diêu, như lần trước tôi đã nói, từng đặt trọng tâm vào Kim Trọng. Một giả thuyết tồn tại xưa nay là chữ Thanh+Tâm (Thanh Tâm Tài Nhân hay Thanh Tâm Tài Tử) thành chữ “tình”, chữ Kim+Trọng thành “chung”, cộng lại thành “chung tình”, rồi thì Kim Trọng là hóa thân củaContinue reading “Đinh Hùng và Nguyễn Du”
Lê Huy Oanh viết về Lan Hữu
Theo kiểm kê cho đến lúc này, ngoài lời tựa của Lưu Trọng Lư in trong Lan Hữu, đã có các bình luận sau đây về cuốn tiểu thuyết của Nhượng Tống: + Vũ Ngọc Phan trong mục “Nhượng Tống” (phần “tiểu thuyết tình cảm”) của Nhà văn hiện đại, quyển tư tập hạ, in năm 1945.Continue reading “Lê Huy Oanh viết về Lan Hữu”
[tiện bút] anh ấy hát
ngồi xuống ghế trong quán cà phê là tôi biết thế là thôi rồi một điều gì đó đang xảy ra tôi cứ nghĩ không thể bao giờ còn có gì khác sánh được với “Kiếp đỏ đen” của Duy Mạnh, hay “Cầu vồng khuyết”, vậy mà đây, chính lúc này đây, tôi nhận raContinue reading “[tiện bút] anh ấy hát”
Sách mới (2)
Lợi thế của format mới này là không cần đợi đến hết tháng mới lại có bài mới. Tất nhiên lợi ích còn lớn hơn nữa là hết tháng cũng không phải lo đi mua sách mới :p Quyển đầu tiên, với tôi là cuốn sách hay nhất về Hà Nội, từ xưa đến nay:Continue reading “Sách mới (2)”
Đã
Họ đã đến. Họ đã quay trở lại. Mấy nhà văn chủ chốt của Tự Lực văn đoàn đã quay trở lại. Năm 1989 đã có một cuộc quay trở lại, ngày ấy tờ Giáo viên nhân dân in gộp 5 số để viết về “các vấn đề văn học”, trong đó Tự Lực văn đoàn làContinue reading “Đã”