Tabucchi về Pessoa

Antonio Tabucchi là nhân vật tạo ra một văn chương tương đối tầm thường, nhưng sự tầm thường ấy ở Tabucchi, rất kỳ lạ, tan biến hoàn toàn những khi nào Tabucchi bàn đến Pessoa dẫu cũng rất dị ứng với các hình ảnh, ở trường hợp Tabucchi-Pessoa tôi thấy cần miêu tả một hình ảnh theoContinue reading “Tabucchi về Pessoa”

Simic: châm ngôn

không phải ngẫu nhiên khi Charles Simic, một người cũng gắn bó nhiều với thành phố Belgrade giống Danilo Kiš, lại là người bình luận Cioran ở Mỹ Đêm tháng Chạp tối đen. Trong nhà thờ các vị thánh không ngủ ngắm nhìn tuyết rơi. Những kẻ mộng du tập hợp lại. Hội họp trên các mái nhàContinue reading “Simic: châm ngôn”

Thơ: bi ca và trí tuệ

Tập thơ này: là một trong ba tập thơ lớn nhất của miền Nam trước 1975, hai tập còn lại là Mưa nguồn của Bùi Giáng và Chiến tranh Việt Nam và tôi của Nguyễn Bắc Sơn (xem thêm ở đây) Mặt trời tìm thấy còn hơn Tôi không còn cô độc nhiều. Hôm trước đang nói dở câu chuyện về “bi ca” tứcContinue reading “Thơ: bi ca và trí tuệ”

Marina Tsvetaieva

Gần đây, bên ngoài nước Nga, tên của nhà thơ Nga vĩ đại nhất thế kỷ XX gần như đã được đồng loạt thống nhất cách gọi: “Tsvetaeva” thay vì “Tsvetaieva” như trước đây. Linda Lê đóng góp một cách đọc thơ (và cuộc đời) Tsvetaieva trong cuốn sách này: Mở đầu là Brodsky, “AiContinue reading “Marina Tsvetaieva”

Từ điển và Thế giới

Borges từng viết rất nhiều về thư viện-mê cung, thư viện như một cách hình dung về thế giới. Ông còn viết không ít, lấy cảm hứng rất nhiều từ những quyển từ điển. Từ điển mô phỏng thế giới, nhưng đã xếp thành trật tự. Từ điển là một dạng thế giới song song:Continue reading “Từ điển và Thế giới”