Cuốn sách mới của Nguyễn Vĩnh Nguyên: (về Nguyễn Vĩnh Nguyên, xem thêm ở kia và ở kia) Đà Lạt, trong cảm tưởng của tôi, là chốn ở giữa, một nơi trung tính, cái chốn rất hữu hiệu để dung hòa sự hoa lá cành lắm lúc quá đà của người Huế, sự xô bồ đặc trưng Sài Gòn.Continue reading “Đà Lạt, et j’entends siffler le train”
Tag Archives: do-long-van
Thêm một
Hoài Thanh không phải là một nhà phê bình văn học lớn. Giờ đã có thể lấy Hoài Thanh làm một phép thử: ai coi Hoài Thanh là một nhà phê bình văn học lớn đều hiểu biết rất sơ sài về lịch sử phê bình văn học của Việt Nam. Nhìn cuốn sách này:Continue reading “Thêm một”
Còn triết học thì sao?
Thường thì một thể xác lành mạnh chứa đựng một tinh thần mạnh khỏe, nhưng (cũng) thường thì một thể xác mạnh mẽ tự công nhận sự lấp lánh của mình bằng trang phục, xe cộ, mỹ nhân và lờ tịt đi sự thật rằng không phải cái gì lấp lánh cũng là vàng. CònContinue reading “Còn triết học thì sao?”