Câu chuyện về Võ Phiến sẽ còn dài. Đọc một vòng, tôi càng thấy rõ hơn, văn chương thực chất là một cái bẫy. Phải tự đặt câu hỏi chứ: tại sao cả Tô Hoài lẫn Võ Phiến đều gắn vào với Nguyễn Tuân? Trả lời được thì sẽ hiểu được rất nhiều điều. Ở Tô Hoài, sựContinue reading “Vùng đất lạnh”
Tag Archives: graham-greene
Đến London
Không dễ tìm một cuốn sách thực sự buồn. Không phải ai cũng biết buồn, thậm chí buồn còn là một năng lực hiếm thấy. Một cuốn tiểu thuyết buồn: phải kể đến The Enigma of Arrival của Naipaul. Naipaul sinh năm 1932, nay đã rất già. Ta có thể thấy Naipaul là một nhà văn rấtContinue reading “Đến London”
Salman Rushdie (5) Một cuộc đời
Tiểu thuyết của Salman Rushdie, đặc biệt Những đứa con của nửa đêm (những ai kịp đọc xong rồi hẳn sẽ thấy ngay), thuộc dạng “loquacious”, vô cùng lắm lời, ngôn từ tuôn ra, trào ra, phọt ra, như những màn pháo hoa liên tu bất tận. Nhưng tiểu luận của Salman Rushdie, như ví dụ ở đây (bàiContinue reading “Salman Rushdie (5) Một cuộc đời”
Phạm Xuân Ẩn (tiếp)
Cuốn sách xuất sắc nhất về Phạm Xuân Ẩn cho tới thời điểm này là của Thomas Bass, The Spy Who Loved Us. The Vietnam War and Pham Xuan An’s Dangerous Game; để xuất hiện ở Việt Nam, cuốn sách đã phải mang cái tên lệch đi, Điệp viên Z21, Kẻ thù tuyệt vời của nước Mỹ.Continue reading “Phạm Xuân Ẩn (tiếp)”
Các điệp viên
Nước Anh có biệt tài sinh ra những nhà văn rất khó tiếp cận, mặc dù vô cùng nổi tiếng, sách bán rất chạy; điển hình là Somerset Maugham và Graham Greene; Greene, ở Việt Nam chủ yếu chỉ được biết đến với The Quiet American, còn từng suýt được Nobel Văn chương. Và đây, chínhContinue reading “Các điệp viên”