https://nhilinhblog.blogspot.com/2016/10/van-chuong-mien-nam-ho-huu-tuong-1.html Hồ Hữu Tường luôn luôn tạo cho tôi cảm giác về một nhân vật rất siêu phàm và kỳ bí. Rất hãn hữu tôi mới để một tác giả nào đó lôi kéo tôi đến một địa điểm nhất định, nhưng vì Hồ Hữu Tường, tôi đã một mình đi Cái Răng, Cần Thơ,Continue reading “Văn chương miền Nam: Hồ Hữu Tường (1)”
Tag Archives: ho-huu-tuong
Hoàng Đạo Thúy
Đây là ấn bản lần ba, năm 1945, và vẫn là nhà xuất bản Thời đại giống như lần đầu Hoàng Đạo Thúy là một nhân vật trọng yếu của đoạn lịch sử thật ra giờ đây vẫn gần như chưa được biết một cách tường tận: 1940-1945, nhưng đây chính là thời điểm rấtContinue reading “Hoàng Đạo Thúy”
Tiểu luận thứ tư về Tự Lực văn đoàn
Người Nguyễn Tường thứ tư tên là Tư: Nguyễn Tường Tư, về sau đổi thành Nguyễn Tường Long (Thạch Lam thì từ Nguyễn Tường Vinh đổi ra Nguyễn Tường Lân). Đây là Tứ Ly, và đây cũng là Hoàng Đạo. Hồ Hữu Tường, trong quãng thời gian lưu lạc Hà Nội năm 1945-1946, từng ghi lại,Continue reading “Tiểu luận thứ tư về Tự Lực văn đoàn”
Phan Văn Hùm
Vương Dương Minh, ấn bản 1944: Phật giáo triết học, bản nhì, 1943: Hai tác phẩm nữa của Phan Văn Hùm: (hai bức ảnh trên đây là sản phẩm của một cuộc giao dịch không thành công nghĩa là chỉ có ảnh thôi, chứ sách thì chưa đụng được vào huhu) Nhưng, liên quan chặtContinue reading “Phan Văn Hùm”
Văn chương miền Nam: giữa chừng
Văn chương miền Nam đứng khựng lại giữa chừng, giữa đà bay của một con chim tuyệt đẹp, một “cú bay thảng thốt tuyệt mỹ”. Lần duy nhất, ta có cả một nền văn chương giống như hóa thạch trong hổ phách. Trước một hóa thạch hổ phách, người ta nên làm gì? Nên hiểu vềContinue reading “Văn chương miền Nam: giữa chừng”
Sách mới (3)
Chuyển sang format này đỡ quá ; ) Tôi muốn tìm một cuốn sách nào từ Trung Quốc, Nhật Bản hoặc Hàn Quốc để đặt vào đầu nhát “sách mới” thứ 3 này. Nhưng tôi chợt nhận ra là không thể tìm được cuốn nào hết. Hơi giật mình, tôi nhìn kỹ hơn, và hiểuContinue reading “Sách mới (3)”
Văn học miền Nam: Võ Phiến
Võ Phiến, trước hết và trên hết, là những tập truyện ngắn dưới đây: (do Bình Minh xuất bản ở Quy Nhơn, 1957) Đây là cuốn sách thứ hai của Võ Phiến. Cuốn thứ nhất cũng là một tập truyện ngắn, cũng do Bình Minh ấn hành, trước đó một năm (1956): tập Chữ tình ấy tôiContinue reading “Văn học miền Nam: Võ Phiến”
Sở Từ. Ly Tao. Nhượng Tống
Câu chuyện nhỏ này có ý nghĩa ở chỗ: các nhân vật chính trong đó, Hồ Hữu Tường, Tạ Thu Thâu, Lê Văn Văng và Nhượng Tống đều đã thực sự bị lãng quên. Người đồng chí thân thiết của Tạ Thu Thâu là Phan Văn Hùm có sự xuất hiện trở lại kín đáo, nhưngContinue reading “Sở Từ. Ly Tao. Nhượng Tống”
Hồ Hữu Tường chê sử
nhân quyển đại luận Sự nghèo nàn của thuyết sử luận của Karl Popper vừa in xong (đối tượng mà Popper chống là historicism), tôi chợt nhớ đến thái độ của Hồ Hữu Tường “Rầy, mắng, chưởi tôi, thì tôi đành chịu. Nhưng đến khi đậy nắp quan tài cho tôi rồi, tôi vẫn không nhận rằngContinue reading “Hồ Hữu Tường chê sử”