Đà Lạt, et j’entends siffler le train

Cuốn sách mới của Nguyễn Vĩnh Nguyên: (về Nguyễn Vĩnh Nguyên, xem thêm ở kia và ở kia) Đà Lạt, trong cảm tưởng của tôi, là chốn ở giữa, một nơi trung tính, cái chốn rất hữu hiệu để dung hòa sự hoa lá cành lắm lúc quá đà của người Huế, sự xô bồ đặc trưng Sài Gòn.Continue reading “Đà Lạt, et j’entends siffler le train”

Đỏ: Sơ kết

Trùng dịp sơ kết học kỳ một ở các trường, tôi cũng muốn sơ kết tình hình xuất hiện cuốn Đỏ của Nguyễn Dương Quỳnh, debut đầu tiên của tôi. Trước tiên là trong một bài viết của Nguyễn Vĩnh Nguyên trên tờ Sài Gòn tiếp thị. Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư nhanh chóng miêu tả Đỏ như một bộ phim,Continue reading “Đỏ: Sơ kết”

Hai chữ “truyền bá”

Quyết định ngày 1 tháng Mười một của Sở Thông tin và Truyền thông TP Hồ Chí Minh do bà Trần Thị Ngọc Hương, Chánh Thanh tra Sở, ký liên quan đến tập truyện ngắn Ở lưng chừng nhìn xuống đám đông của nhà văn Nguyễn Vĩnh Nguyên (Phương Nam & NXB Hội Nhà văn 2011, inContinue reading “Hai chữ “truyền bá””