Thạch Lam và Nam Cao

Để có thể nhìn vào quá khứ, bắt “lịch sử” nói ra vài câu chuyện, buộc lòng ta phải có một số tưởng tượng, tưởng tượng ra những thứ không thể tưởng tượng. Nhìn qua, trông rất hao hao phương pháp mà trong kinh tế học người ta gọi là “lập mô hình”. Càng ngày,Continue reading “Thạch Lam và Nam Cao”

Lên, lên nữa, lên mãi

Trong Tự Lực văn đoàn, ngoài địa hạt viết văn thuần túy, nhân vật nào cũng có thể mỉa mai, châm biếm rất ý vị (nhờ thế mà mới có Phong hóa và cái giọng rất riêng của nó, được Ngày nay nối tiếp, trong một khổ báo nhỏ hơn, hợp lý hơn và dễ lưu giữ hơn). NhưngContinue reading “Lên, lên nữa, lên mãi”

Yên Bái. 17/6/1930. Phó Đức Chính

Cách đây đúng 85 năm, diễn ra vụ hành quyết “các nhân vật Yên Bái” thuộc Việt Nam Quốc Dân đảng. Phó Đức Chính là nhân vật số hai của Việt Nam Quốc Dân đảng, là người bị chém thứ mười hai, ngay trước Nguyễn Thái Học. Người duy nhất không chống án và/hoặc xinContinue reading “Yên Bái. 17/6/1930. Phó Đức Chính”

Nhượng Tống về Phạm Hồng Thái và Tâm Tâm xã

Giai đoạn 1945-1946 tao loạn, làm nảy sinh những mối cộng tác rất kỳ lạ. Vũ Bằng từng kể mình bắt tay với Khái Hưng làm cùng một tờ báo, coi như đó là một điều rất bất thường. Nhưng Vũ Bằng thì ai mà chẳng cộng tác được: cùng quãng thời gian ấy, sựContinue reading “Nhượng Tống về Phạm Hồng Thái và Tâm Tâm xã”

Nhượng Tống: Nam Hoa Kinh

Ai từng dành thời gian đọc về Nhượng Tống đều biết Nhượng Tống hâm mộ Kim Thánh Thán đến thế nào và qua đó mà vô cùng hâm mộ “lục tài tử”. Dần dần tôi bỗng nhận ra: hình như trong cuộc đời ngắn ngủi của mình Nhượng Tống đã thực sự dịch cả “lụcContinue reading “Nhượng Tống: Nam Hoa Kinh”

Ngô Thúc Địch: Điếu văn Nhượng Tống

Ngày 8/9/1949, Nhượng Tống Hoàng Phạm Trân chết ở Hà Nội. Hôm sau, đám tang Nhượng Tống được tổ chức. Người đọc điếu văn là ông cử Ngô Thúc Địch, bài điếu văn như dưới đây. ———– Thưa các Cụ, các Bà, các Ông, nhân danh là một bạn đồng chí cũ của bạn NhượngContinue reading “Ngô Thúc Địch: Điếu văn Nhượng Tống”

Những câu chuyện rất là khác

Không chỉ văn chương thường xuyên phải nằm ở những đoạn khác, đến cả lịch sử, cái thứ tưởng chừng đâu “khách quan” và “công bằng”, lại cũng như vậy luôn. Lịch sử nên là một chốn “thanh hoa” (xem thêm ở đây và ở đây :p), nhưng tôi thấy lịch sử giống một cái bể phốt hơn

. Gần nhưContinue reading “Những câu chuyện rất là khác”

Sở Từ. Ly Tao. Nhượng Tống

Câu chuyện nhỏ này có ý nghĩa ở chỗ: các nhân vật chính trong đó, Hồ Hữu Tường, Tạ Thu Thâu, Lê Văn Văng và Nhượng Tống đều đã thực sự bị lãng quên. Người đồng chí thân thiết của Tạ Thu Thâu là Phan Văn Hùm có sự xuất hiện trở lại kín đáo, nhưngContinue reading “Sở Từ. Ly Tao. Nhượng Tống”