[Tiện bút] Đồ vật

Dickens cùng một lúc viết hai hay ba cái phơi-ơ-tông là thường, chưa kể còn làm tổng biên tập một tờ báo nào đó, viết kịch và tổ chức diễn các vở kịch ở quy mô công chúng nhỏ (vở The Frozen Deep chẳng hạn, đã diễn xong rồi, nữ hoàng Victoria lại đòi xem, thế làContinue reading “[Tiện bút] Đồ vật”

Muốn thất bại

Chỉ có duy nhất một thứ, là văn chương, thực sự dạy được cho chúng ta về thất bại. Nhiều người nghĩ cũng làm được việc ấy là tôn giáo, hay nói đúng hơn là cái mà người ta hay gọi là “tu tập”, nhưng tôi cho nghĩ thế là sai. Càng ngày tôi càngContinue reading “Muốn thất bại”

Modiano: Catherine Certitude

tôi hết sức ngưỡng mộ cú trao giải Nobel Văn chương cho Patrick Modiano: khi giải thưởng ấy được trao cho Orhan Pamuk, ai cũng thấy là tại sao và ngưỡng mộ điều đó, khi giải thưởng ấy được trao cho Svetlana Alexievitch, ai cũng thấy là tại sao và ngưỡng mộ điều đó, nhưng lúcContinue reading “Modiano: Catherine Certitude”

Céline: S, W, Y

hai cuốn sách thuộc loại kỳ quặc nhất của Céline, nếu không tính đến bốn pamphlet (ba trong số đó về sau không bao giờ được tái bản, nhưng không phải vì bị cấm, mà chính Céline không cho phép in lại) gần đây, vẫn có một cuốn tiểu thuyết nổi tiếng đưa Céline vào câu chuyệnContinue reading “Céline: S, W, Y”

Sách của bọn con trai

bộ Tintin mười quyển, có hộp: là một trong những “sách của bọn con trai” vô cùng điển hình (khái niệm “sách của bọn con trai” lấy từ Walter Benjamin: xem thêm ở đây) lâu lâu rồi, nơi xuất bản bộ Tintin này nói với tôi là sẽ gửi tặng cho tôi, tôi đợi một thời gian, chẳng thấy đâu,Continue reading “Sách của bọn con trai”

Trần Bạch Lan và tôi

những ngày ngay trước khi năm 2015 kết thúc, đột nhiên tôi nhận được tin, giải thưởng Tiki Books Awards 2015 tìm dịch giả Trần Bạch Lan để trao giải cho cuốn tiểu thuyết Ở quán cà phê của tuổi trẻ lạc lối, đã lọt vào top những cuốn sách nước ngoài được độc giả yêuContinue reading “Trần Bạch Lan và tôi”

Từ thăm thẳm lãng quên

Thật kỳ cục vì một trong những nhà văn quan trọng nhất của thời đại chúng ta lại là Patrick Modiano, người viết ra một văn chương kỳ cục. Giải Nobel Văn chương gây hại cho Modiano nhiều hơn là có lợi: văn chương ấy, khi bị quá nhiều người nhìn vào, bị tầm thườngContinue reading “Từ thăm thẳm lãng quên”

Đến London

Không dễ tìm một cuốn sách thực sự buồn. Không phải ai cũng biết buồn, thậm chí buồn còn là một năng lực hiếm thấy. Một cuốn tiểu thuyết buồn: phải kể đến The Enigma of Arrival của Naipaul. Naipaul sinh năm 1932, nay đã rất già. Ta có thể thấy Naipaul là một nhà văn rấtContinue reading “Đến London”