một lần nữa, tôi dùng lại một cái tên gần giống một tên cũ những cuộc trở lại (mới đây tôi đã nói đến mấy ví dụ cụ thể) của các nhân vật quá khứ bị lãng quên có thể có ý nghĩa như thế nào? có một hiện thực (đáng phê phán hay không thì tôiContinue reading “những trở lại”
Tag Archives: pham-quynh
Đinh Hùng và Nguyễn Du
Không chỉ Phạm Văn Diêu, như lần trước tôi đã nói, từng đặt trọng tâm vào Kim Trọng. Một giả thuyết tồn tại xưa nay là chữ Thanh+Tâm (Thanh Tâm Tài Nhân hay Thanh Tâm Tài Tử) thành chữ “tình”, chữ Kim+Trọng thành “chung”, cộng lại thành “chung tình”, rồi thì Kim Trọng là hóa thân củaContinue reading “Đinh Hùng và Nguyễn Du”
Lê Huy Oanh viết về Lan Hữu
Theo kiểm kê cho đến lúc này, ngoài lời tựa của Lưu Trọng Lư in trong Lan Hữu, đã có các bình luận sau đây về cuốn tiểu thuyết của Nhượng Tống: + Vũ Ngọc Phan trong mục “Nhượng Tống” (phần “tiểu thuyết tình cảm”) của Nhà văn hiện đại, quyển tư tập hạ, in năm 1945.Continue reading “Lê Huy Oanh viết về Lan Hữu”
Lên, lên nữa, lên mãi
Trong Tự Lực văn đoàn, ngoài địa hạt viết văn thuần túy, nhân vật nào cũng có thể mỉa mai, châm biếm rất ý vị (nhờ thế mà mới có Phong hóa và cái giọng rất riêng của nó, được Ngày nay nối tiếp, trong một khổ báo nhỏ hơn, hợp lý hơn và dễ lưu giữ hơn). NhưngContinue reading “Lên, lên nữa, lên mãi”
Tiểu luận thứ nhất về Tự Lực văn đoàn
Tự Lực văn đoàn, ngay từ đầu và trong suốt cuộc tồn tại (một cuộc tồn tại văn chương chóng mặt khủng khiếp), đồng nghĩa với sự quá đà. Một sự quá đà chưa từng có và không hề lặp lại. Sự quá đà ấy không chỉ nằm ở những đả kích, những vứt bỏContinue reading “Tiểu luận thứ nhất về Tự Lực văn đoàn”
Phạm Quỳnh và Charles Maurras
Bàn về “ảnh hưởng” – bản thân “ảnh hưởng” đã là một khái niệm giàu tính chất bất định[1] – không bao giờ là chuyện đơn giản. Sự khó khăn dường như không nằm ở chỗ rất khó tìm ra các ảnh hưởng mà, thật nghịch lý, lại nằm ở chỗ có vẻ như các ảnhContinue reading “Phạm Quỳnh và Charles Maurras”
Những câu chuyện rất là khác
Không chỉ văn chương thường xuyên phải nằm ở những đoạn khác, đến cả lịch sử, cái thứ tưởng chừng đâu “khách quan” và “công bằng”, lại cũng như vậy luôn. Lịch sử nên là một chốn “thanh hoa” (xem thêm ở đây và ở đây :p), nhưng tôi thấy lịch sử giống một cái bể phốt hơn . Gần nhưContinue reading “Những câu chuyện rất là khác”
Trương Tửu
Dần dà, Trương Tửu đã “lộ diện” trở lại. Thời kỳ đầu của Trương Tửu, trong tư cách tiểu thuyết gia: – Khi chiếc yếm rơi xuống, Minh Phương, 1939– Trái tim nổi loạn, Văn Thanh, 1940– Một chiến sĩ, Minh Phương, 1938 Đọc các tiểu thuyết của Trương Tửu, ta sẽ thấy Trương Chính rất có lýContinue reading “Trương Tửu”
Phạm Quỳnh viết điểm sách
Khi cho in Thượng Chi văn tập, Phạm Quỳnh đã rút từ Nam Phong đưa vào đây một số bài điểm sách, tuyệt đại đa số là dài (NB. các bài viết trong Thượng Chi văn tập bao trùm quãng trước tác 1917-1922 của Phạm Quỳnh). Bộ sách này in làm năm tập, từ 1943 đến 1945, tại NXB Alexandre de Rhodes.Continue reading “Phạm Quỳnh viết điểm sách”
Phạm Quỳnh dịch Baudelaire
Phạm Quỳnh chắc hẳn là một trong những người đầu tiên dịch thơ Baudelaire, nếu không muốn nói là người đầu tiên. Đó là tầm năm 1917, những số đầu của Nam Phong. Trong một bài viết về thơ Baudelaire, Phạm Quỳnh chọn dịch ba bài (dịch nghĩa). Cả ba bài đều rút từ tập Les FleursContinue reading “Phạm Quỳnh dịch Baudelaire”