cuối năm 2008, tôi bắt đầu thấy mình quan tâm đến nhân vật văn chương Việt Nam đầu tiên, Nguyễn Công Trứ; tất nhiên, sự đọc của tôi trước đó từng dẫn tôi tới nhiều nhà văn Việt Nam khác, nhưng tôi cũng không muốn lặp lại câu chuyện về cái sự đọc mọi thứContinue reading “Nhượng Tống, Phan Du, Trương Chính”
Tag Archives: phan-du
Sách mới (5)
giờ thì tôi cũng chẳng hiểu tại sao nữa – nó cứ nằm yên đấy mãi, nhường chỗ cho hàng trăm cuốn sách tầm thường khác lũ lượt ra đời. Cũng có thể vì nó là thiêng.
Đắc Lộ, Đàng Ngoài, 17
quyển này, mới ra: là tôi tự mua đấy nhé, không được gửi tặng như quyển trước A Lịch Sơn Đắc Lộ đặt chân đến Đàng Ngoài năm 1627, là người khởi đầu của nhiều thứ (chữ Quốc ngữ thì không hẳn de Rhodes là “cha đẻ”: các nghiên cứu gần đây đã chỉ ra rõContinue reading “Đắc Lộ, Đàng Ngoài, 17”
Phan Du: Đất Quảng Nam
Hôm trước (xem ở kia), trình bày tác phẩm của Phan Du nhưng vẫn thiếu vì không hiểu nhét đi đâu mất Quảng Nam qua các thời đại. Mãi giờ mới tìm lại được, lộn xộn nó khổ thế đấy: Phan Du viết cuốn sách này, như ghi rõ trên bìa, với tư cách thành viên “BanContinue reading “Phan Du: Đất Quảng Nam”
Văn học miền Nam: Phan Khoang và Phan Du
Họ là hai anh em ruột, con của một ông tiến sĩ Quảng Nam thuộc “ngũ phụng tề phi”. Phan Khoang là một sử gia, tác phẩm vẫn còn tương đối được biết đến do có vài quyển được tái bản trong hai chục năm trở lại đây, nhưng Phan Du, chủ yếu là nhàContinue reading “Văn học miền Nam: Phan Khoang và Phan Du”
Mộng kinh sư
Một nhà văn đã hoàn toàn bị lãng quên: Phan Du. Có được nhắc tới trong một bộ sách to thì chỉ được nhắc tới phớt qua, không hề tương xứng với tầm vóc. Văn chương miền Nam có những nhà văn không hay được nói đến nhưng có tài năng rất lớn. Mộng kinhContinue reading “Mộng kinh sư”