Cuốn sách mới của Lại Nguyên Ân

Một sự tình cờ thực sự hi hữu khiến tôi trở thành một trong những người đầu tiên được nhà nghiên cứu Lại Nguyên Ân tặng quyển sách mới ra: Hôm ấy, chúng tôi còn nán lại ngồi nói chuyện thêm một lúc, tất nhiên có liên quan đến Phan Khôi, vì tôi muốn biết ýContinue reading “Cuốn sách mới của Lại Nguyên Ân”

Tiểu luận thứ ba về Tự Lực văn đoàn

Tại sao khi các nhà văn trẻ mãnh liệt nhất muốn chôn vùi một thứ gì đó, nhất định họ chỉ có thể nhìn thấy khả năng chôn Tự Lực văn đoàn? Tại sao cả Thanh Tâm Tuyền lẫn Trần Dần, vào thời điểm ý chí văn chương của họ bộc phát bùng nổ, đều, từ hai địa điểm, chú mục vào cùng mộtContinue reading “Tiểu luận thứ ba về Tự Lực văn đoàn”

Phan Văn Hùm

Vương Dương Minh, ấn bản 1944: Phật giáo triết học, bản nhì, 1943: Hai tác phẩm nữa của Phan Văn Hùm: (hai bức ảnh trên đây là sản phẩm của một cuộc giao dịch không thành công nghĩa là chỉ có ảnh thôi, chứ sách thì chưa đụng được vào huhu) Nhưng, liên quan chặtContinue reading “Phan Văn Hùm”

Lệ Thần Trần Trọng Kim

Khi tác phẩm vĩ đại của Trần Trọng Kim đã quay trở lại tráng lệ một cách chói lọi, không thể không dành một chỗ trang trọng cho nhân vật ấy: một… ờ… ờ… mệnh lệnh. “Bộ tứ” Kim Khôi Nhất Hùm “của tôi” (xem thêm ở đây) cũng sắp trở thành thành ngữ và sốngContinue reading “Lệ Thần Trần Trọng Kim”

Đào Trinh Nhất

Hay là đã đến lúc chúng ta nên bớt tin vào một số danh xưng lưu truyền suốt nhiều năm rồi nhỉ? Bộ tứ “Vĩnh Quỳnh Tố Tốn” có đến mức độ như thế không? Khái niệm “bộ tứ” này lại là một cái gì đó vô cùng đặc vị Hà Nội, cái xứ hễContinue reading “Đào Trinh Nhất”

Tô Hoài kể chuyện (3)

Giờ, giỗ lễ xong rồi, ta đã có thể nói sâu vào văn chương Tô Hoài. Đọc đi đọc lại Cát bụi chân ai, chẳng biết đến lần thứ mấy, tôi bỗng nhận ra, mình đúng là có mắt như mù, Cát bụi chân ai hấp dẫn một cách lạ thường như vậy chính là vì ở nó,Continue reading “Tô Hoài kể chuyện (3)”

Cao trào phong tục, Lương Thúc Kỳ và Quốc ngạn

Mãi rồi cũng đã viết xong một số dật sự liên quan đến cuộc đời hoạt động và bất hoạt động của tôi (xem ở đây). Đùa chứ mệt quá :p Giờ chuyển qua một câu chuyện khác. Vào những cái thời kiểu như bây giờ, hình như người ta có rất nhiều ham muốn tìmContinue reading “Cao trào phong tục, Lương Thúc Kỳ và Quốc ngạn”

Phạm Quỳnh và Charles Maurras

Bàn về “ảnh hưởng” – bản thân “ảnh hưởng” đã là một khái niệm giàu tính chất bất định[1] – không bao giờ là chuyện đơn giản. Sự khó khăn dường như không nằm ở chỗ rất khó tìm ra các ảnh hưởng mà, thật nghịch lý, lại nằm ở chỗ có vẻ như các ảnhContinue reading “Phạm Quỳnh và Charles Maurras”