Tôi nghĩ, các nhà nghiên cứu văn học nhất thiết phải được đào tạo (theo cách nào đó), tốt nhất là tự đào tạo, để có thể hiểu về nhịp. Con đường đào tạo ấy có thể thông qua âm nhạc, tất nhiên, nhưng không hề nhất thiết; thêm nữa, âm nhạc rất dễ làm người ta hiểuContinue reading “Nhịp của thơ”
Tag Archives: tan-da
Hoàng Đạo Thúy
Đây là ấn bản lần ba, năm 1945, và vẫn là nhà xuất bản Thời đại giống như lần đầu Hoàng Đạo Thúy là một nhân vật trọng yếu của đoạn lịch sử thật ra giờ đây vẫn gần như chưa được biết một cách tường tận: 1940-1945, nhưng đây chính là thời điểm rấtContinue reading “Hoàng Đạo Thúy”
Thơ: bi ca và trí tuệ
Tập thơ này: là một trong ba tập thơ lớn nhất của miền Nam trước 1975, hai tập còn lại là Mưa nguồn của Bùi Giáng và Chiến tranh Việt Nam và tôi của Nguyễn Bắc Sơn (xem thêm ở đây) Mặt trời tìm thấy còn hơn Tôi không còn cô độc nhiều. Hôm trước đang nói dở câu chuyện về “bi ca” tứcContinue reading “Thơ: bi ca và trí tuệ”
Liêu Trai chí dị
Khi viết Lan Hữu, ở đoạn đầu, Nhượng Tống để cho nhân vật nghĩ ngay đến Liêu Trai. Vũ Hoàng Chương viết Vân Muội ngoài những cảm hứng khác tất nhiên có cảm hứng Liêu Trai. Đó chỉ là một vài ví dụ rất nhỏ. Lịch sử Liêu Trai chí dị ở Việt Nam quy tụ những tên tuổi lớn, thậm chíContinue reading “Liêu Trai chí dị”
Kiều: trưng bày
Thật ra, tôi chưa bao giờ là một người “cuồng Kiều“. Giới sưu tầm chuyên ngạch Kiều chỉ cần nghe tôi thú nhận tôi không có Kiều Abel des Michels và Kiều văn họa là có thể thở phào loại ngay một đối thủ không đáng để tâm, cào cào châu chấu : p Cho nên bộ sưu tập riêng của tôi,Continue reading “Kiều: trưng bày”
Vàng và máu: một vị trí
Định mệnh trớ trêu, tôi lại trở thành người chiêu tuyết cho văn xuôi Thế Lữ. Trong thơ, Thế Lữ như thế nào? Ta hãy nhớ rằng bài “Nhớ rừng” mà ta biết ngày nay, một kiệt tác không thể chối cãi, đã được sửa hoàn toàn: “Nhớ rừng” trong Mấy vần thơ 1941 không phải “NhớContinue reading “Vàng và máu: một vị trí”
Sự suy tàn của Nho giáo
Mấy tờ tạp chí quan trọng nhất thể hiện cho nỗ lực cuối cùng của thế hệ nhà nho cuối cùng. An Nam tạp chí: Số đầu tiên, 1/7/1926, mở đầu cho một bản trường ca rất khúc khuỷu của một tờ tạp chí phập phù, có đến ít nhất năm format. Tản Đà có sựContinue reading “Sự suy tàn của Nho giáo”
Bùi Giáng không điên không tỉnh
Trong thơ của miền Nam trước 1975, người ta hay xếp Bùi Giáng cạnh Phạm Công Thiện, nhưng theo tôi người cần đặt cạnh Bùi Giáng là Thanh Tâm Tuyền, để thấy rằng thơ miền Nam hồi đó có những antipode đến mức thế nào. Ở đây không chỉ là chuyện tự do tư tưởngContinue reading “Bùi Giáng không điên không tỉnh”
nói
lại bắt đầu bí đề tài rồi các bác ơi : p ———– Tôi ngồi trong quán cà phê nhìn ra ngoài đường. Lâu rồi không uống bia vì tình hình lạm phát ngày càng gay cấn, chi tiêu cần cắt giảm mọi bề. AQ một chút thì cứ nghĩ quán cà phê bớt ồnContinue reading “nói”
Cả một mùa thu đã quá giang
Câu trên được Đặng Tiến trích trong bài “Thi giới Đinh Hùng”: “Hoa quay đầu, cánh bướm cũng vu quy/Cả một mùa thu đã quá giang”. Theo tôi đây là bài có giá trị nhất của cả tập Thơ thi pháp và chân dung, gần như đưa ra cả một lý thuyết về đọc và hiểuContinue reading “Cả một mùa thu đã quá giang”