Hình như đây là tập thơ duy nhất từng in của Quách Thoại, nhà thơ yểu mệnh, người từng được Thanh Tâm Tuyền viết tặng những câu thơ rất nổi tiếng: “Xin trao thi sĩ vòng hoa tặng/Chúng ta đã thắng giữa cuộc đời”. Hai câu này ở trong tập Tôi không còn cô độc, cònContinue reading “Thanh Tâm Tuyền về Quách Thoại”
Tag Archives: thanh-tam-tuyen
Một kiểu khác, một dạng khác
(bài thứ năm trong loạt, bài thứ ba là bài này, viết như một phản ứng lại hiện tượng bỗng đâu xuất hiện một lúc lắm chuyên gia về Nabokov thế; giờ thì hiểu ra thêm: không phải bỗng dưng Nabokov xuất hiện, vì ngoài Nabokov thời Thanh Tâm Tuyền, thời này cần phải đọc NabokovContinue reading “Một kiểu khác, một dạng khác”
Lê Huy Oanh vs Thanh Tâm Tuyền
Trong lịch sử bình luận thơ Thanh Tâm Tuyền, nhà phê bình Lê Huy Oanh tạo ra mấy điểm mốc đáng nhớ. Trên số Văn đặc biệt về Thanh Tâm Tuyền (năm 1973), Lê Huy Oanh nhắc lại mình từng chê bôi, thậm chí mạt sát tập Tôi không còn cô độc đến như thế nào. Bài viết ấyContinue reading “Lê Huy Oanh vs Thanh Tâm Tuyền”
Thanh Tâm Tuyền: tầm xuân
nhân nhớ tới một cuộc loạn đả ý kiến cách đây vài năm : ) Trèo lên cây bưởi hái hoa Thanh Tâm Tuyền Tôi nhận được thư của một người bạn yêu thơ – vừa thương vừa giận tôi lắm – trách móc và đòi tôi ít nhất hãy tự giảng lấy một bàiContinue reading “Thanh Tâm Tuyền: tầm xuân”
(11) Những số một
Chán thế, ngày trước mà giữ được cái chuyên mục về báo chí cũ trên báo thì tới giờ có phải được kha khá rồi không. Đời không thèm thì ta tự xử vậy, đành thế :p Cũng đầu năm rồi (Chao ôi Tết đến mà không được/Trông thấy quê hương thật não lòng), chọnContinue reading “(11) Những số một”
Bùi Giáng không điên không tỉnh
Trong thơ của miền Nam trước 1975, người ta hay xếp Bùi Giáng cạnh Phạm Công Thiện, nhưng theo tôi người cần đặt cạnh Bùi Giáng là Thanh Tâm Tuyền, để thấy rằng thơ miền Nam hồi đó có những antipode đến mức thế nào. Ở đây không chỉ là chuyện tự do tư tưởngContinue reading “Bùi Giáng không điên không tỉnh”
Cười lên sặc sỡ
Trong tập Liên đêm mặt trời tìm thấy câu thơ này rất đặc biệt: “cười lên sặc sỡ”, trong đoạn Tôi chờ đợicười lên sặc sỡla qua mái ngóithành phố đồng ruộngbấu lấy tim tôithành nhịp thởngõ cụt đường làng cỏ hoa cống rãnhcây già đá sỏi bùn nước mặn nồngchảy máutiếng kêu.(“Bài ngợi ca tình yêu”)Continue reading “Cười lên sặc sỡ”
Tôi không còn cô độc vì đã tìm thấy cô độc ở nơi không thể cô độc
Khi xưa, tập thơ trọn vẹn đầu tiên mà tôi đọc đi đọc lại, đọc từng bài một, không sót một dấu chấm dấu phẩy, là Thơ thơ. Giờ đây nhìn lại tập thơ ấy có những câu thật là dở: “Mở miệng vàng và hãy nói yêu tôi/Dù chỉ là trong một phút mà thôi”Continue reading “Tôi không còn cô độc vì đã tìm thấy cô độc ở nơi không thể cô độc”