Điệu xưa

Hoàng Anh Tuấn là một cái tên ít nhiều bí hiểm cho người đọc hiện nay. Ở trong nhóm chủ trương tạp chí Hiện đại (nhân vật chủ chốt là Nguyên Sa), Hoàng Anh Tuấn đăng nhiều thơ trên tờ này, một tờ tạp chí thuộc hàng sớm của Sài Gòn giai đoạn 1954-1975, sau Sáng tạo không lâuContinue reading “Điệu xưa”

Sách (XII) Inner Workings

Hôm nay mới để ý đến vụ tranh luận bùng nổ đã mấy hôm trên Tiền Vệ giữa Nguyễn Tôn Hiệt và Ngô Tự Lập xung quanh bài viết của Ngô Tự Lập mang tên “Cha đẻ của văn học viễn tưởng Việt Nam” nói Hồ Chí Minh là cha đẻ của văn học viễn tưởng ViệtContinue reading “Sách (XII) Inner Workings”

Vừa phải và đúng lúc

Lời cảm ơn trân trọng gửi tới: Lưu Khánh Thơ, Nguyễn Đức Tùng, Trần Hoàng Bách, Khánh Phương. Rất tiếc vì thời gian gấp nên nhà phê bình Đặng Tiến đã không thể tham gia. Làm chuyên đề về Lưu Quang Vũ này với tôi có rất nhiều cảm xúc, Lưu Quang Vũ đích thực là nhàContinue reading “Vừa phải và đúng lúc”

Thơ thùng thình

Hoàng Cầm như vậy là đã không còn, không còn Kiều Loan. Lê Đạt, Hoàng Cầm tôi đều biết rất ít, tình cờ gặp mỗi ông một lần, toàn ngồi nghe là chính. Như vậy là Nhân Văn-Giai Phẩm hiện nay chỉ còn lại duy nhất một người là họa sĩ Trần Duy. ————– Lần trướcContinue reading “Thơ thùng thình”

Du Tử Lê, 1971

Thơ viết khi con qua đời Bây giờ mười lăm ngày sau khi em đã sinhmười lăm ngày sau khi con đầu lòng của chúng ta đã chếtbây giờ lúc em đã bắt đầu bình phụcanh muốn nói với emthôi đừng khócđừng tủi thânđừng oán hờn số phậnmà hãy mừngphải hãy mừng cho con tađãContinue reading “Du Tử Lê, 1971”