[tiện bút] anh ấy hát

ngồi xuống ghế trong quán cà phê là tôi biết thế là thôi rồi một điều gì đó đang xảy ra tôi cứ nghĩ không thể bao giờ còn có gì khác sánh được với “Kiếp đỏ đen” của Duy Mạnh, hay “Cầu vồng khuyết”, vậy mà đây, chính lúc này đây, tôi nhận raContinue reading “[tiện bút] anh ấy hát”