[tiện bút] Những ngôi nhà ấy đã

Những ngôi nhà ấy đã còn, nhưng những ngôi nhà ấy cũng đã mất. Năm lên năm tuổi, lúc nào tôi cũng thường trực nỗi thúc giục cấp kíp là nằm trên giường úp mặt vào vách; vách đất trộn trấu, dứt dứt đầu mẩu trấu và lấy đầu ngón tay miết rồi chọc vàoContinue reading “[tiện bút] Những ngôi nhà ấy đã”

[tiện bút] Hà Nội và những cơn mưa

Hồi tôi còn đi học (hehe) từng có một câu chuyện rất rùng rợn: bọn bạn tôi đồn đại về một trang thiếu hiệp thích dầm mình dưới mưa để tìm cảm giác, có thể cả cảm hứng nữa, và dĩ nhiên thường bị cảm lạnh. Hòa chung vào với tinh thần của cái tuổiContinue reading “[tiện bút] Hà Nội và những cơn mưa”

[tiện bút] Phụ nữ cứng và mềm, và phụ nữ sai lầm

Cứng và mềm Không có phụ nữ xấu – điều này là chân lý, cùng dạng với cái chân lý nói rằng trái đất đứng im vào thuở xa xưa rồi sau này lại bảo nó quay tít – nhưng dẫu sao toàn thể đàn ông vẫn thầm mong muốn người phụ nữ của mìnhContinue reading “[tiện bút] Phụ nữ cứng và mềm, và phụ nữ sai lầm”

[tiện bút] Costa Rica đá bóng, và tinh thần tự do

Hòa chung với tinh thần lè phè của đàn ông Việt Nam tay cầm chai bia ngồi thủng thỉnh trước ti vi hét “vào vào” và chửi “mẹ thế mà cũng không sút nổi”, tôi đã xem được hai trận đấu ở World Cup lần này, là trận Columbia-Hy Lạp và trận Ý-Costa Rica. CònContinue reading “[tiện bút] Costa Rica đá bóng, và tinh thần tự do”

[tiện bút] Sáng Chủ nhật thời bình đưa hai con trai đi cắt tóc nhớ đến mấy câu thơ của Nguyễn Bắc Sơn

Hớt tóc cạo râu là chuyện nhỏ Ba nghìn thế giới cũng chưa to(Nguyễn Bắc Sơn) Thời tiết Hà Nội tệ hại thật, đợi mãi đến gần giữa tháng Năm mới có một Chủ nhật nắng đẹp (tức là Chủ nhật tuần trước) để đưa hai ông con trai đi cắt tóc. Cô thợ cắtContinue reading “[tiện bút] Sáng Chủ nhật thời bình đưa hai con trai đi cắt tóc nhớ đến mấy câu thơ của Nguyễn Bắc Sơn”

[tiện bút] Thương hoài ngàn năm

(thừa thắng xông lên, triển khai thể loại mới thành một thứ có da có thịt hẳn hoi :p) (câu chuyện dưới đây có liên quan đến vài mảnh nhỏ cuộc đời thật của tôi, nhưng cần và nên đọc với tinh thần hư cấu, vì có hư cấu thì cuộc đời mới có thểContinue reading “[tiện bút] Thương hoài ngàn năm”