Đinh Hùng và Nguyễn Du

Không chỉ Phạm Văn Diêu, như lần trước tôi đã nói, từng đặt trọng tâm vào Kim Trọng. Một giả thuyết tồn tại xưa nay là chữ Thanh+Tâm (Thanh Tâm Tài Nhân hay Thanh Tâm Tài Tử) thành chữ “tình”, chữ Kim+Trọng thành “chung”, cộng lại thành “chung tình”, rồi thì Kim Trọng là hóa thân củaContinue reading “Đinh Hùng và Nguyễn Du”

Vẫn là Kiều

Bài viết của anh Đinh Bá Anh, “Kim Trọng – nhân vật văn chương vĩ đại của Nguyễn Du”, muốn chứng minh rằng Kim Trọng (đại diện cho chữ Tâm, trong khi Kiều đại diện cho chữ Trinh) mới là hóa thân của Nguyễn Du (chứ không phải người khác, ví dụ như Từ Hải,Continue reading “Vẫn là Kiều”

Không chỉ Kiều

Lịch sử Việt Nam từng có một nhân vật không khác gì Jesus đấy chứ, đó chính là Nguyễn Du. “Câu đố” mà Nguyễn Du để lại cho hậu thế, cho một quãng ước lệ “tam bách dư niên”, theo tôi, chủ yếu nằm trong điều vừa nói ở trên, điều ấy cũng là theoContinue reading “Không chỉ Kiều”

Khái Hưng vs Nguyễn Tuân

Năm 1946 Một nhà văn học sử độc đáo cần lấy riêng năm 1946 làm đối tượng khảo sát: không bao giờ văn chương Việt Nam có một năm đặc biệt hơn thế, một năm vô cùng thiếu vắng, nhưng chính là năm đầy tràn nhất. Luôn luôn văn chương có một điểm mốc củaContinue reading “Khái Hưng vs Nguyễn Tuân”

Những câu chuyện rất là khác

Không chỉ văn chương thường xuyên phải nằm ở những đoạn khác, đến cả lịch sử, cái thứ tưởng chừng đâu “khách quan” và “công bằng”, lại cũng như vậy luôn. Lịch sử nên là một chốn “thanh hoa” (xem thêm ở đây và ở đây :p), nhưng tôi thấy lịch sử giống một cái bể phốt hơn

. Gần nhưContinue reading “Những câu chuyện rất là khác”

Phê bình văn học Việt Nam trước 1945: lãng quên và tàn dư

Thời “tiền chiến” của văn chương Việt Nam, người ta thường cho đó là một giai đoạn rực rỡ, là cách mạng, là đỉnh cao. Nhưng với tôi, thời tiền chiến ấy là ngọn nguồn cho rất nhiều lãng quên, hiểu nhầm, và người ta luôn luôn có xu hướng nhìn nó rất méo mó.Continue reading “Phê bình văn học Việt Nam trước 1945: lãng quên và tàn dư”

Trương Tửu

Dần dà, Trương Tửu đã “lộ diện” trở lại. Thời kỳ đầu của Trương Tửu, trong tư cách tiểu thuyết gia: – Khi chiếc yếm rơi xuống, Minh Phương, 1939– Trái tim nổi loạn, Văn Thanh, 1940– Một chiến sĩ, Minh Phương, 1938 Đọc các tiểu thuyết của Trương Tửu, ta sẽ thấy Trương Chính rất có lýContinue reading “Trương Tửu”

Vũ Trọng Phụng trong lịch sử văn chương Việt Nam: một số nhìn nhận mới

“… trong văn chương tiền chiến khuôn mặt thời đại không phải chỉ có trong tác phẩm của Vũ Trọng Phụng, nó có mặt trong rất nhiều tác phẩm của nhiều tác giả, nhưng nó kết tinh, nó điển hình nhất trong tác phẩm của Vũ Trọng Phụng, nó điển hình đến độ vượt thoátContinue reading “Vũ Trọng Phụng trong lịch sử văn chương Việt Nam: một số nhìn nhận mới”

Sách tháng Mười một 2013

– Patrick Deville: Peste & Choléra Một thành tựu của tiểu thuyết Vượt qua được một cái bìa đặc biệt xấu, một nhan đề rất kỳ khôi (Yersin: Dịch hạch và thổ tả; ai bị dịch hạch và ai bị thổ tả?) và một cái giá cao đến lố bịch (120.000đ. cho chưa đầy 300 trangContinue reading “Sách tháng Mười một 2013”

Trưng bày sách (10): Trương Tửu

Đến giờ, ta đã có gần như đầy đủ những trước tác chính của Trương Tửu Nguyễn Bách Khoa: Nhà phê bình lớn, nhà phê bình vô cùng độc đáo, cũng là nhà phê bình vứt bỏ phê bình. (quyển bên trái do Trịnh Bá Đĩnh và Nguyễn Hữu Sơn thực hiện, hai quyển cònContinue reading “Trưng bày sách (10): Trương Tửu”