Ta sẽ khởi đầu bằng những gì xưa nay vẫn là nổi tiếng nhất của thơ Đinh Hùng, gần như đương nhiên được coi là đặc trưng Đinh Hùng nhất. Để từ đó thấy được nét độc đáo đầu tiên, cũng đồng thời là sự trớ trêu đầu tiên (cạm bẫy đầu tiên; bởi vìContinue reading “Thơ Đinh Hùng: Hai thế giới”
Tag Archives: vu-hoang-chuong
[tiện bút] Trời nồm lắm em ơi
Em đến hôm nào như hoa bayTình không độc dược mà đắng cayMùa thu tàn nhẫn từ đôi mắtMùi hương sát nhân những ngón tay Em đến hôm nào như mây bayGió mưa triền miên từ nét màyĐường vào lòng nhau toàn sạn đạoBước chân tha hương từ dấu giày thơ Đinh Hùng đấy: đườngContinue reading “[tiện bút] Trời nồm lắm em ơi”
Huy Cận: Lửa Thiêng
Huy Cận: Lửa thiêng 1940 và Kinh cầu tự 1942: Trước 1945, tiểu thuyết gia lớn là ai? là Khái Hưng (chứ không phải Vũ Trọng Phụng). Còn nhà thơ lớn là ai? là Huy Cận. Quá khứ Quốc Dân đảng không làm Khái Hưng tự dưng lớn, tương lai Cộng sản không làm Huy Cận bỗng nhiên nhỏ.Continue reading “Huy Cận: Lửa Thiêng”
Sách tháng Mười 2013
– Nguyễn Hoài Nam, Mùi chữ, NXB Phụ nữ, 315tr., 80.000đ. Trong lời bạt “Những cái không ở Hoài Nam”, nhà văn Hồ Anh Thái chỉ ra những cái không trong phê bình của Nguyễn Hoài Nam, như “không áp đặt ý kiến của mình lên tác phẩm”, “không tỏ thái độ cao ngạo và hách dịch”, v.v…, nhưng HồContinue reading “Sách tháng Mười 2013”
Quán biên thùy
KINH KHA Quán biên thùy nơi chia đôi cương giớiTriệu một bên Yên hờ hững một bênNâng chén rượu chiều chiều nghe gió thổiSương mờ mờ bao phủ hận vô biên Hận vô biên vì tài không chỗ dụngKiếm thần đeo hoen rỉ tháng ngày quaTề Ngô Vệ dặm ngàn không chỗ đứngĐất Yên nhìn…Continue reading “Quán biên thùy”
Trưng bày sách (1) Thi sĩ Vũ Hoàng Chương
Mở một mục mới trưng bày sách, cho nó có chủ đề chủ điểm tập trung, chứ không như loạt “Sách” trước đây nữa. Vả lại, loạt kia đánh số La Mã, đến những số lớn thì giỏi toán như tôi cũng bắt đầu thấy loạn :p Mục đích chính của mục này là soiContinue reading “Trưng bày sách (1) Thi sĩ Vũ Hoàng Chương”
Vũ Hoàng Chương: Hoa Đăng và Nobel Văn chương
Đây là tập thơ chủ đề bài viết của Chế Lan Viên về Vũ Hoàng Chương vào năm 1960: Cùng Rừng phong và Trời một phương, tập thơ này hiện nay rất khó tìm. Nhân Mo Yan được Nobel Văn chương, post ảnh Gao Xingjian:
Nhất Linh dang dở
cuối tháng Nhất Linh Tiểu thuyết Việt Nam có bao nhiêu phần thoát thai từ ánh mắt bên dưới cặp lông mày nét mác của Nhất Linh? Tôi nghĩ là không ít, khi nhìn bức chân dung Nguyễn Gia Trí vẽ Nguyễn Tường Tam năm 1952 ở Sài Gòn. Trong bức tranh ấy, cả hàngContinue reading “Nhất Linh dang dở”
Chế Lan Viên vs Vũ Hoàng Chương
Nhân đọc “Hoa Đăng” của Vũ Hoàng Chương (miền Nam) Chế Lan Viên Một tờ báo miền Nam gần đây viết: “Về thơ, ngoại trừ Hoa Đăng của Vũ hoàng Chương đáng đánh dấu một sự chuyển hướng về sáng tác và của Đoàn Thêm một loại tiểu thuyết bằng thơ có tính cách mộtContinue reading “Chế Lan Viên vs Vũ Hoàng Chương”
Lạnh lùng tự lực mà đoạn tuyệt
Tháng Bảy là “tháng Nhất Linh”: ông sinh ngày 25, mất ngày 7 cùng tháng (năm 1906 và năm 1963), sinh thì ở Cẩm Giàng, Hải Dương, mất thì ở Sài Gòn. Cùng năm 1963, trong vòng sáu tháng, ở Sài Gòn có ba cái chết gây rúng động: Thích Quảng Đức, Nhất Linh NguyễnContinue reading “Lạnh lùng tự lực mà đoạn tuyệt”