Đà Lạt, et j’entends siffler le train

Cuốn sách mới của Nguyễn Vĩnh Nguyên: (về Nguyễn Vĩnh Nguyên, xem thêm ở kia và ở kia) Đà Lạt, trong cảm tưởng của tôi, là chốn ở giữa, một nơi trung tính, cái chốn rất hữu hiệu để dung hòa sự hoa lá cành lắm lúc quá đà của người Huế, sự xô bồ đặc trưng Sài Gòn.Continue reading “Đà Lạt, et j’entends siffler le train”

Đinh Hùng và Nguyễn Du

Không chỉ Phạm Văn Diêu, như lần trước tôi đã nói, từng đặt trọng tâm vào Kim Trọng. Một giả thuyết tồn tại xưa nay là chữ Thanh+Tâm (Thanh Tâm Tài Nhân hay Thanh Tâm Tài Tử) thành chữ “tình”, chữ Kim+Trọng thành “chung”, cộng lại thành “chung tình”, rồi thì Kim Trọng là hóa thân củaContinue reading “Đinh Hùng và Nguyễn Du”

Văn học miền Nam: Mặc Đỗ

Càng ngày, văn chương miền Nam với tôi càng là văn chương của những nhà văn sau này ít được nhắc tới. Phần lớn chọn thái độ im lặng, một sự im lặng rất dễ làm người ta tưởng rằng sự nghiệp trước đây của họ không đồ sộ. Mặc Đỗ là một trong sốContinue reading “Văn học miền Nam: Mặc Đỗ”