Singapore

Có một hình ảnh mà tôi thấy không thể tách rời khỏi mọi suy nghĩ của tôi về Singapore. Ở khu Geylang, tức là đi sâu hẳn vào khu đèn đỏ, chỗ có những nhà thổ đúng nghĩa, và có một “Dispensary” (nhà lục xì ở Hà Nội thời Đông Dương, chuyên khám bệnh choContinue reading “Singapore”

Tô Hoài kể chuyện (2)

Trong “Cỏ dại” (xuất bản lần đầu năm 1944), phần đầu của Tự truyện, Tô Hoài kể, khi ấy còn nhỏ, phải rời vùng Bưởi xuống Kẻ Chợ, ở khu phố hàng, nhà một người bạn của ông bố, khổ sở và cô đơn, cũng không được đi học. Đang trong tình cảnh ấy thì vớContinue reading “Tô Hoài kể chuyện (2)”

Dịu dàng tức Người thục nữ của Dostoievski và Zivago 1960

Bộ phim (tiếng Việt) Dịu dàng được chuyển thể từ tác phẩm nào của Dostoievski? Từ Người thục nữ, mà trong tiếng Việt từng có bản dịch (in song ngữ, Anh-Việt chứ không phải Nga-Việt) của Dương Đức Nhự, 1971. Dịch từ bản tiếng Anh The Gentle Maiden của Hogarth. Quyển của tôi tuy mất béng cái bìa (hehe) nhưngContinue reading “Dịu dàng tức Người thục nữ của Dostoievski và Zivago 1960”

Văn học miền Nam: Thanh Tâm Tuyền

Trong thế kỷ XX của văn chương Việt Nam, có ba người ngoài mang tài năng xuất chúng còn gánh trên vai trách nhiệm của một thủ lĩnh. Trách nhiệm ấy vô cùng lớn lao, đến mức gần như không thể tưởng tượng được. Như ta mới thấy lại (ở đây và ở đây), đến một lúcContinue reading “Văn học miền Nam: Thanh Tâm Tuyền”

Đến London

Không dễ tìm một cuốn sách thực sự buồn. Không phải ai cũng biết buồn, thậm chí buồn còn là một năng lực hiếm thấy. Một cuốn tiểu thuyết buồn: phải kể đến The Enigma of Arrival của Naipaul. Naipaul sinh năm 1932, nay đã rất già. Ta có thể thấy Naipaul là một nhà văn rấtContinue reading “Đến London”

Không gì đẹp bằng một cái cây đẹp

Trong La Chartreuse de Parme (Tu viện thành Parme), kiệt tác vô song của Stendhal, có một chi tiết này, dường như chưa bao giờ được chú ý đến, mặc dù đã có vô vàn nhà phê bình, trong đó không ít đặc biệt xuất chúng, bàn về Stendhal và Chartreuse. Chi tiết ấy liên quan đến mộtContinue reading “Không gì đẹp bằng một cái cây đẹp”

hong

đương lúc mong manh vừa qua cơn vật vã nồm và chỉ dám rón rén nghĩ đến những động từ rất nhẹ nhàng, ví dụ như “hong” thì dân cái miền chẳng biết gì đến các hiện tượng kỳ bí như nấm mọc trong nhà sau một đêm hay sàn nhà phập phồng thở, rịn ra nước,Continue reading “hong”

Böll

tự dưng lên cơn hâm đi lục sách chồng dưới này hôm trước đã để riêng ra định mang đi đổi, được một món kể cũng có lợi, sau lại lên cơn tiếc, giữ lại chẳng đổi nữa