Hơi khó ngờ vì tác phẩm đầu tay của Vũ Trọng Phụng lại là thơ. Nhưng cũng không hẳn khó ngờ, vì nhà văn vẫn thường khởi đầu bằng (ít nhất là mấy bài) thơ. Thông tin dựa thêm vào ở đây. Trang nhất tờ Phụ nữ tân văn đăng mấy bài này, số 62, 24/7/1930: Đây làContinue reading “Tác phẩm đầu tay của Vũ Trọng Phụng”
Author Archives: word
Nhân Đèn cù, Bên thắng cuộc và etc: Huyền thoại “sự thật Bắc Việt”
Chuyện đã từ lâu lắm rồi. Năm xưa, Xuân Vũ vào Nam (đi B) rồi bỏ chạy sang phía bên kia. Rồi cuốn sách Đường đi không đến được giải thưởng văn chương của Việt Nam Cộng Hòa. Xuân Vũ với Đường đi không đến, Xương trắng Trường Sơn, rồi Kim Nhật và etc etc. “Sự thật Bắc Việt”Continue reading “Nhân Đèn cù, Bên thắng cuộc và etc: Huyền thoại “sự thật Bắc Việt””
Bonjour tristesse: bản dịch tiếng Việt (có lẽ là) thứ sáu
Như hôm trước đã đưa tin :p Bonjour tristresse của Françoise Sagan thu hút giới dịch thuật Việt Nam đến nỗi đã sắp có bản dịch thứ sáu, hơn nửa thế kỷ sau bản dịch (có lẽ là) đầu tiên của Nguyễn Vỹ dưới bút danh Cô Diệu Huyền đăng nhiều kỳ trên những số đầu của tạp chí PhổContinue reading “Bonjour tristesse: bản dịch tiếng Việt (có lẽ là) thứ sáu”
Saigon-Hanoi
Hai nơi ấy không chỉ khác nhau về cách gọi các thứ quả (à quên trái cây) (“roi” và “mận”) hay các thứ lá (“bạc hà” và “dọc mùng”). Mà hai nơi ấy còn không nhất trí trong cách gọi một đối tượng trừu tượng hơn. “Thương” không phải là “yêu” nhưng mà “thương” lạiContinue reading “Saigon-Hanoi”
Thi thoại Việt Nam
Trái ngược với lời khẳng định của một nhà phê bình văn học nào đó, Việt Nam, dù xét dưới khía cạnh nào, chưa từng có “truyền thống thi thoại”, kể cả và nhất là giai đoạn trước 1945. Lịch sử văn chương Việt Nam gồm một khối lượng thơ khổng lồ, nhưng nếu muốnContinue reading “Thi thoại Việt Nam”
Những câu chuyện rất là khác
Không chỉ văn chương thường xuyên phải nằm ở những đoạn khác, đến cả lịch sử, cái thứ tưởng chừng đâu “khách quan” và “công bằng”, lại cũng như vậy luôn. Lịch sử nên là một chốn “thanh hoa” (xem thêm ở đây và ở đây :p), nhưng tôi thấy lịch sử giống một cái bể phốt hơn . Gần nhưContinue reading “Những câu chuyện rất là khác”
Lửa Thiêng: Một kinh nghiệm đọc thơ (mới)
“Lửa. – Lửa là vật chất hân hoan, biến thành một niềm tín mộ. Phải chăng lửa là nơi vật chất và tinh thần phân tranh, là nơi đất đá vô tri vì một niềm phấn khởi đã được có linh hồn? Lửa: đó là kinh cầu tự của toàn Vũ trụ từ buổi sơContinue reading “Lửa Thiêng: Một kinh nghiệm đọc thơ (mới)”
Huy Cận: Lửa Thiêng
Huy Cận: Lửa thiêng 1940 và Kinh cầu tự 1942: Trước 1945, tiểu thuyết gia lớn là ai? là Khái Hưng (chứ không phải Vũ Trọng Phụng). Còn nhà thơ lớn là ai? là Huy Cận. Quá khứ Quốc Dân đảng không làm Khái Hưng tự dưng lớn, tương lai Cộng sản không làm Huy Cận bỗng nhiên nhỏ.Continue reading “Huy Cận: Lửa Thiêng”
[tiện bút] Những ngôi nhà ấy đã
Những ngôi nhà ấy đã còn, nhưng những ngôi nhà ấy cũng đã mất. Năm lên năm tuổi, lúc nào tôi cũng thường trực nỗi thúc giục cấp kíp là nằm trên giường úp mặt vào vách; vách đất trộn trấu, dứt dứt đầu mẩu trấu và lấy đầu ngón tay miết rồi chọc vàoContinue reading “[tiện bút] Những ngôi nhà ấy đã”
a và b và c về me tây – trịnh hữu tuệ
Bài của Trịnh Hữu Tuệ về “me Tây”, mà bản chí coi là một dẫn nhập vào cái thế giới đã được bay bướm hình tượng hóa từ cách đây rất lâu bằng cụm từ “thế là mợ nó đi Tây”. Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả, tuy nhiên bản chíContinue reading “a và b và c về me tây – trịnh hữu tuệ”