quyển này, mới ra: là tôi tự mua đấy nhé, không được gửi tặng như quyển trước A Lịch Sơn Đắc Lộ đặt chân đến Đàng Ngoài năm 1627, là người khởi đầu của nhiều thứ (chữ Quốc ngữ thì không hẳn de Rhodes là “cha đẻ”: các nghiên cứu gần đây đã chỉ ra rõContinue reading “Đắc Lộ, Đàng Ngoài, 17”
Category Archives: April 2016
phê bình văn học Việt Nam: mở rộng
mãi rồi cũng tìm được: Hàn Mạc Tử của Trần Thanh Mại (nhà xuất bản Võ Doãn Mại, 1942; về sau này, một số tài liệu viết thành “Võ Doãn Mai”, một số ghi niên đại thành 1941, một số viết là xuất bản ở Huế: riêng chi tiết “Huế” này tôi thấy rất khó xác định,Continue reading “phê bình văn học Việt Nam: mở rộng”
Pascal: châm ngôn
Dẫu sao, nói gì thì nói, nhảy từ Pessoa và Cioran sang Pascal thì cũng hơi kỳ cục thật, nên tôi sử dụng mối nối bằng chính lời của Cioran: “Khi đọc cuốn sách của Bà Périer [Cioran đang muốn nói đến Gilberte Pascal, chị gái của Pascal, vợ của Florin Périer; Pascal còn có một em gái, Jacqueline,Continue reading “Pascal: châm ngôn”
Cioran: châm ngôn
Hôm trước, về María Zambrano, tôi định dịch bài Cioran viết về Zambrano, đặt chung trong cuốn sách viết về các nhân vật như Beckett, Michaux, Borges, vân vân và vân vân, nhưng lên cơn lười, lại thôi. Dưới đây là các châm ngôn của Cioran, lấy từ phần “Magie de la déception” (Ma thuật của lừaContinue reading “Cioran: châm ngôn”
Pessoa: châm ngôn
Cuộc đời ngắn của Pessoa để lại di cảo rất dài. Dưới đây là một ít. 1. Khi nghĩ xem những gì thuộc sự điên thực và đúng đến thế nào đối với người điên, tôi không thể không đồng ý với cốt lõi lời tuyên bố của Protagoras, rằng “con người là thước đoContinue reading “Pessoa: châm ngôn”
María Zambrano
Hóa ra, nhiều người nghĩ Hannah Arendt đương nhiên là triết gia, lại còn là triết gia lớn. Sự này xuất hiện ở cả những người không chuyên về triết học, nhưng cũng xuất hiện cả ở dân triết học (trông có vẻ) chuyên nghiệp. Trước đây, mặt bánh đa Minnesota cũng từng xưng tụng Arendt, tôi cònContinue reading “María Zambrano”
Phan Du: Đất Quảng Nam
Hôm trước (xem ở kia), trình bày tác phẩm của Phan Du nhưng vẫn thiếu vì không hiểu nhét đi đâu mất Quảng Nam qua các thời đại. Mãi giờ mới tìm lại được, lộn xộn nó khổ thế đấy: Phan Du viết cuốn sách này, như ghi rõ trên bìa, với tư cách thành viên “BanContinue reading “Phan Du: Đất Quảng Nam”
châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (17b)
ký hiệu lưu trữ: B. 52367, tác giả: chưa rõ tờ 17B + hãy cố soi gương vào những lúc nào ta sẽ không nhìn thấy chính bản thân mình; chỉ các thời điểm ấy mới thực sự có ý nghĩa + Virginia Woolf là gì? (đã có người hỏi Who Is Afraid of Virginia Woolf?) nói ngắn gọn,Continue reading “châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (17b)”
Lê Thành Khôi và Nguyên Lê
Tôi gặp Lê Thành Khôi hai lần, lần đầu tiên cách đây hơn chục năm. Hôm ấy rất đông người, sau khi bắt tay, Lê Thành Khôi chỉ nhìn tôi một cái. Chỉ có như vậy. Lần gặp thứ hai, dài và nói nhiều chuyện, chợt tôi hiểu ra, ánh mắt Lê Thành Khôi nămContinue reading “Lê Thành Khôi và Nguyên Lê”
văn chương, thần chú
mới được gửi tặng, cám ơn các bạn bên Tao Đàn hôm trước (xem ở kia), tôi mới nói đến chuyện văn chương có thể là thần chú hay không hôm nay, ta sẽ lấy một ví dụ văn chương trong tương quan thần chú của nó, ở Nguyễn Bình Phương dưới đây là một bài thơContinue reading “văn chương, thần chú”