Vẫn là Kiều

Bài viết của anh Đinh Bá Anh, “Kim Trọng – nhân vật văn chương vĩ đại của Nguyễn Du”, muốn chứng minh rằng Kim Trọng (đại diện cho chữ Tâm, trong khi Kiều đại diện cho chữ Trinh) mới là hóa thân của Nguyễn Du (chứ không phải người khác, ví dụ như Từ Hải,Continue reading “Vẫn là Kiều”

Không chỉ Kiều

Lịch sử Việt Nam từng có một nhân vật không khác gì Jesus đấy chứ, đó chính là Nguyễn Du. “Câu đố” mà Nguyễn Du để lại cho hậu thế, cho một quãng ước lệ “tam bách dư niên”, theo tôi, chủ yếu nằm trong điều vừa nói ở trên, điều ấy cũng là theoContinue reading “Không chỉ Kiều”

Tô Hoài kể chuyện (3)

Giờ, giỗ lễ xong rồi, ta đã có thể nói sâu vào văn chương Tô Hoài. Đọc đi đọc lại Cát bụi chân ai, chẳng biết đến lần thứ mấy, tôi bỗng nhận ra, mình đúng là có mắt như mù, Cát bụi chân ai hấp dẫn một cách lạ thường như vậy chính là vì ở nó,Continue reading “Tô Hoài kể chuyện (3)”

Văn học miền Nam: Thơ

Nguyễn Bắc Sơn mới qua đời, không biết có bao nhiêu người thực sự hiểu được rằng nhà thơ Việt Nam lớn nhất vừa qua đời. Một thời, đã có những nhà thơ rất lớn, sống cùng không gian và một khoảng thời gian: Thanh Tâm Tuyền, Bùi Giáng và Nguyễn Bắc Sơn. Điều đặcContinue reading “Văn học miền Nam: Thơ”

Cao trào phong tục, Lương Thúc Kỳ và Quốc ngạn

Mãi rồi cũng đã viết xong một số dật sự liên quan đến cuộc đời hoạt động và bất hoạt động của tôi (xem ở đây). Đùa chứ mệt quá :p Giờ chuyển qua một câu chuyện khác. Vào những cái thời kiểu như bây giờ, hình như người ta có rất nhiều ham muốn tìmContinue reading “Cao trào phong tục, Lương Thúc Kỳ và Quốc ngạn”