Văn chương ấy mà

Đến tiểu thuyết Ba ngôi của người, nhà văn Nguyễn Việt Hà đã chính thức làm được một chuyện: Khẳng định sự cáo chung tệ hại của văn chương làm ra bởi các nhà văn Việt Nam sinh ra trong thập niên 60 của thế kỷ XX. Không phải tất cả các nhà văn thế hệContinue reading “Văn chương ấy mà”

Văn học miền Nam: Một số “tác giả lẻ”

Họ là những người không có rất nhiều tác phẩm, và rất thường xuyên họ ngồi ở toa đầu tiên trong đoàn tàu đi tới sự lãng quên. Văn chương miền Nam một thuở có nhiều nhà văn sở hữu một khối lượng tác phẩm đồ sộ, rất đáng nể. Sự “gấp gáp” mà tôiContinue reading “Văn học miền Nam: Một số “tác giả lẻ””

Văn học miền Nam: Nguyễn Mộng Giác

Sau năm 1965, hình như văn chương miền Nam có thêm một năm 1973 bùng phát. Tập truyện ngắn Bão rớt này của Nguyễn Mộng Giác in vào năm 1973 ấy: Về sau, chưa bao giờ tôi thấy Nguyễn Mộng Giác viết hay như thế này nữa. Trong tập truyện này đã có những nhan đề truyệnContinue reading “Văn học miền Nam: Nguyễn Mộng Giác”

Phê bình văn học Việt Nam trước 1945: lãng quên và tàn dư

Thời “tiền chiến” của văn chương Việt Nam, người ta thường cho đó là một giai đoạn rực rỡ, là cách mạng, là đỉnh cao. Nhưng với tôi, thời tiền chiến ấy là ngọn nguồn cho rất nhiều lãng quên, hiểu nhầm, và người ta luôn luôn có xu hướng nhìn nó rất méo mó.Continue reading “Phê bình văn học Việt Nam trước 1945: lãng quên và tàn dư”

Pierre Teilhard de Chardin ở Việt Nam

Teihard de Chardin: bản dịch cũ của Sài Gòn (Phạm Văn Kha, 1971) chỉ gồm một phần tác phẩm vừa được nhà xuất bản Tri Thức dịch đầy đủ và ấn hành: Sách liên quan đến Công giáo thật ra không dễ tìm hiểu, vì đó là một “ngạch” riêng. Đã có nhiều tác phẩmContinue reading “Pierre Teilhard de Chardin ở Việt Nam”