Ký hiệu lưu trữ: M. 2422Tác giả: chưa rõ từ XII đến XXIII XII Con người chỉ có ý nghĩa khi nó ở bên trong nỗi cô đơn của chính nó; nhưng cùng lúc, con người lại chỉ có giá trị khi ở bên ngoài nỗi cô đơn, khi đã rời khỏi đó. Nói nhưContinue reading “Đoản luận bên bờ sông (XII-XXIII)”
Tag Archives: aphorismes
Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (20A)
Ký hiệu lưu trữ: B. 52367Tác giả: chưa rõ Tờ 20A + Các ẩn dụ bay phía trên từ ngữ giống như những con phượng hoàng; xin lỗi, nhầm: như một đàn kền kền. Hoán dụ thì trượt patanh nhưng mặt mũi sầu khổ như bị ép buộc, và rất hay trượt chân ngã nhưContinue reading “Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (20A)”
Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (19B)
Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (19A) Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (18B) châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (18a) châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (17b) châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (17a) châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (3b) châmContinue reading “Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (19B)”
Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (19A)
Tờ 19A Ký hiệu lưu trữ: B. 52367Tác giả: Chưa rõ + Khi một vụ việc xảy ra với ba chứng nhân, và sau đó có ba lời chứng về cùng một câu chuyện (kịch bản này hao hao ở Akutagawa), chỉ có đúng một nguyên tắc: phải thấy rằng cả ba đều đáng tin, đángContinue reading “Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (19A)”
Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (18B)
Ký hiệu lưu trữ: B. 52367Tác giả: Chưa rõ Tờ 18B + Bạn bè rồi sẽ khác, người tình rồi sẽ khóc, và sống thì thảm khốc. + Nghiêm túc là điều dễ nhất, vì nếu muốn nghiêm túc, chỉ cần độc nhất một thứ, thứ này lại luôn luôn có sẵn: ngu xuẩn; không một thằngContinue reading “Châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (18B)”
châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (18a)
ký hiệu lưu trữ: B. 52367, tác giả: chưa rõ tờ 18a + xứ sở là kẻ phàm ăn: nó ăn tất tật, không loại trừ thứ gì, nó ngốn ngấu hết và không từ chối, đối với nó, không có gì là ngon hay không ngon, có thể ăn hay không thể ăn; nhưng như vậyContinue reading “châm ngôn viết ở rìa một khu rừng (18a)”
Simic: châm ngôn
không phải ngẫu nhiên khi Charles Simic, một người cũng gắn bó nhiều với thành phố Belgrade giống Danilo Kiš, lại là người bình luận Cioran ở Mỹ Đêm tháng Chạp tối đen. Trong nhà thờ các vị thánh không ngủ ngắm nhìn tuyết rơi. Những kẻ mộng du tập hợp lại. Hội họp trên các mái nhàContinue reading “Simic: châm ngôn”
La Rochefoucauld: châm ngôn
Đã nói đến Chamfort rồi thì nhất thiết cũng phải nói đến La Rochefoucauld. Chamfort và La Rochefoucauld đều là a xít, Chamfort là nhân vật bí ẩn có tiểu sử không mấy rõ ràng, của thế kỷ XVIII, còn La Rochefoucauld là một quý tộc danh giá, con người của thế kỷ XVII (xem thêm ở kia).Continue reading “La Rochefoucauld: châm ngôn”
Chamfort: châm ngôn
Tình yêu giống các bệnh dịch. Càng sợ nó thì ta càng dễ bị dính phải nó. Một người đàn ông đang yêu là một người muốn tỏ ra mình khả ái hơn mức anh ta có thể; đó là lý do khiến cho gần như mọi kẻ đang yêu đều lố bịch. Người taContinue reading “Chamfort: châm ngôn”
Pascal: châm ngôn
Dẫu sao, nói gì thì nói, nhảy từ Pessoa và Cioran sang Pascal thì cũng hơi kỳ cục thật, nên tôi sử dụng mối nối bằng chính lời của Cioran: “Khi đọc cuốn sách của Bà Périer [Cioran đang muốn nói đến Gilberte Pascal, chị gái của Pascal, vợ của Florin Périer; Pascal còn có một em gái, Jacqueline,Continue reading “Pascal: châm ngôn”