Ngày này năm xưa: xem ở kia; đó là lần cuối cùng tôi có conference trước công chúng rộng rãi; ngay sau đó tôi ngừng hẳn công việc đó lại, vì thấy quá mức vô nghĩa. Về sau có dăm ba lần nữa nhưng chỉ là miễn cưỡng vì nghĩa vụ. ———– “Không có vua” đươngContinue reading “không có vua”
Tag Archives: borges
Thơ: chẳng ai là ai
khi Henri Michaux viết: “Qui cache son fou meurt sans voix” (Ai che giấu kẻ điên của mình sẽ chết không tiếng nói), thì đó là khi địa hạt vô ngôn bùng nổ; trước một câu như vậy, có thể làm gì?
Juan Rulfo: Macario
Mười năm vừa rồi, tôi sống trong một nghịch lý lớn. Đó là nghịch lý mà tôi phải chấp nhận khi đã chấp nhận làm những công việc của tôi. Chừng nào còn thấy cần thiết phải tạo ra một khối lượng sách đủ mức để mọi thứ có thể bước lên một bậc mớiContinue reading “Juan Rulfo: Macario”
Meaulnes và Lương Ngọc
Năm 1937, tận năm 1937, Jean Giraudoux, một nhà văn lớn của nước Pháp, một trong rất ít người cùng thời từng khiến Marcel Proust hoảng hốt, vẫn còn viết, trong một bài báo, rằng đại ý ông ấy tự coi mình là một “petit Meaulnes”. Mỗi khi có một tác phẩm văn chương lớnContinue reading “Meaulnes và Lương Ngọc”
Trở về cổ điển: Andersen
Đọc rất giống sống ở chỗ: cả khi đọc sách lẫn khi sống cuộc đời mình, ta gặp vô vàn ham muốn. Tất nhiên, đã là ham muốn thì là chuyện các xung động và dục vọng (passion), mà ở đó thì trên hết là những điều xứng đáng làm ta đỏ mặt nếu phảiContinue reading “Trở về cổ điển: Andersen”
Cioran và tôi
Borges, khi bình luận Kafka, đã nói một điều lóe chớp về các precursor, các tiền thân: Kafka tự chọn lấy các precursor của mình (tức là tưởng tượng ra chiều thời gian đảo ngược hẳn lại). Khó có thể nói hay hơn Borges ở lĩnh vực này. Thế nhưng vẫn có người nói còn hayContinue reading “Cioran và tôi”
Cioran về Borges
Người từng viết hay nhất về Borges, cuối cùng lại là Cioran. Rất ngắn, dưới dạng một bức thư, dưới đây. Rút từ tập sách Exercices d’admiration. Essais et portraits, 1986. Borges Thư gửi Fernando Savater Paris, le 10 décembre 1976 Bạn thân mến, Hồi tháng Mười, khi ghé Paris, anh đã đề nghị tôi cộngContinue reading “Cioran về Borges”
García Márquez
Không phải đến giờ khi Gabriel García Márquez đã mất đi, chủ đề García Márquez và văn chương Mỹ Latinh (ở Việt Nam về cơ bản được khái quát hóa, thật ra là thu giảm kiệt cùng, thành “chủ nghĩa hiện thực huyền ảo”) mới là đáng nói, bởi nói gì thì nói, García MárquezContinue reading “García Márquez”
Borges: Người ở góc phố hồng
Dẫn đầu. “Người ở góc phố hồng” là truyện ngắn nổi tiếng nhất trong thời kỳ đầu của Borges, được viết trong một hoàn cảnh cũng hết sức đặc biệt. Giới thiệu hoàn cảnh ấy có lẽ không gì thích hợp hơn những lời của chính nhà văn trong cuộc phỏng vấn bằng tiếng Anh vớiContinue reading “Borges: Người ở góc phố hồng”
Thái Bá Tân, Hoàng Phong, Nguyễn Trung Đức etc
Tôi chưa bao giờ ưa Thái Bá Tân, tôi thấy truyện ngắn của ông cực dở, thơ thì như vè chẳng có mấy giá trị thì khỏi phải nói, lại thêm cái thói megalomania cứ in ra từng tập sách to tướng cứ như thể ông là một văn nhân hạng nhất (tôi cũng mua vài quyểnContinue reading “Thái Bá Tân, Hoàng Phong, Nguyễn Trung Đức etc”