Một lời biện hộ cho Milan Kundera

Thấy các trí thức Việt Nam bỗng rộ lên nói chuyện Milan Kundera, tôi muốn hỏi các vị một câu nghe thì như hỏi đểu, nhưng rất thành thực: các vị đã đọc cuốn tiểu thuyết mới nhất của ông ấy, La Fête de l’Insignifiance, chưa? Chẳng cần câu trả lời thì tôi cũng biết thừa:Continue reading “Một lời biện hộ cho Milan Kundera”

Lãi

Tháng vừa rồi lãi lớn, nhận được bao nhiêu quà tặng Trước hết là đây: Trông thù lù vậy thôi, nhưng là một thứ rất quý: số chuyên đề Hoàng Đạo của tạp chí Văn, số kép 107-108, một số khá là khó tìm. Nếu có lúc nào tôi viết được “Tiểu luận thứ hai vềContinue reading “Lãi”

Đọc và đọc lại: Kafka

Không phải cái gì cũng thấy ngay được ở lần đọc đầu tiên, trong cơn hứng khởi của tuổi trẻ tưởng chừng như cái gì cũng dễ dàng. Đọc, tức là đọc lại. Lần đọc lại Kafka này của tôi không thể ngờ lại có kết quả phong phú đến như thế. Mấy điều màContinue reading “Đọc và đọc lại: Kafka”

Phụ nữ Việt Nam viết hồi ký

Tại sao người ta lại nghĩ Khánh Ly có một câu chuyện để kể nhỉ? Tất nhiên Khánh Ly chẳng có câu chuyện nào hết, thế nên cuốn sách Đằng sau những nụ cười là một mớ lổn nhổn thật là hết sức vô vị. Khánh Ly có phải là người rất bất hạnh không? Không. KhánhContinue reading “Phụ nữ Việt Nam viết hồi ký”

Italo Calvino: Những thành phố vô hình

Trong số mới nhất của tờ Books (tuy bị mất một số nhân sự sang cho tờ tạp chí mới này, số vừa xong, tháng Năm 2015, của Magazine Littéraire tức ML vẫn đặc biệt hay, với chuyên đề về tụi pervers tức là perverse tức là “biến thái”, tức là toàn bộ loài người, nhất là một bàiContinue reading “Italo Calvino: Những thành phố vô hình”

Giấc mộng quá dài

Lần này đọc lại If We Dream Too Long tức Khi ta mơ quá lâu (tôi thích tên nó là Giấc mộng quá dài hơn) của Goh Poh Seng (Nguyễn Dương Quỳnh dịch, Nhã Nam & NXB Lao động, 206tr.), tôi thấy còn có thể làm hơn nữa: lúc trước tôi đã thấy rất ấn tượng cái cách Goh Poh SengContinue reading “Giấc mộng quá dài”

Từ thăm thẳm lãng quên

Thật kỳ cục vì một trong những nhà văn quan trọng nhất của thời đại chúng ta lại là Patrick Modiano, người viết ra một văn chương kỳ cục. Giải Nobel Văn chương gây hại cho Modiano nhiều hơn là có lợi: văn chương ấy, khi bị quá nhiều người nhìn vào, bị tầm thườngContinue reading “Từ thăm thẳm lãng quên”

Singapore

Có một hình ảnh mà tôi thấy không thể tách rời khỏi mọi suy nghĩ của tôi về Singapore. Ở khu Geylang, tức là đi sâu hẳn vào khu đèn đỏ, chỗ có những nhà thổ đúng nghĩa, và có một “Dispensary” (nhà lục xì ở Hà Nội thời Đông Dương, chuyên khám bệnh choContinue reading “Singapore”