Hoàng Đạo Nguyễn Tường Long chắc chắn là một trong vài nhân vật văn chương Việt Nam khó nhìn nhận nhất của thế kỷ 20. Đây cũng là người chứa đựng nhiều bí ẩn nhất trong số những người anh em nổi tiếng nhà Nguyễn Tường. Con đường sáng, tiểu thuyết, ấn bản đầu của nhàContinue reading “Con đường sáng”
Tag Archives: khai-hung
Tiểu luận thứ tư về Tự Lực văn đoàn
Người Nguyễn Tường thứ tư tên là Tư: Nguyễn Tường Tư, về sau đổi thành Nguyễn Tường Long (Thạch Lam thì từ Nguyễn Tường Vinh đổi ra Nguyễn Tường Lân). Đây là Tứ Ly, và đây cũng là Hoàng Đạo. Hồ Hữu Tường, trong quãng thời gian lưu lạc Hà Nội năm 1945-1946, từng ghi lại,Continue reading “Tiểu luận thứ tư về Tự Lực văn đoàn”
Tiểu luận thứ ba về Tự Lực văn đoàn
Tại sao khi các nhà văn trẻ mãnh liệt nhất muốn chôn vùi một thứ gì đó, nhất định họ chỉ có thể nhìn thấy khả năng chôn Tự Lực văn đoàn? Tại sao cả Thanh Tâm Tuyền lẫn Trần Dần, vào thời điểm ý chí văn chương của họ bộc phát bùng nổ, đều, từ hai địa điểm, chú mục vào cùng mộtContinue reading “Tiểu luận thứ ba về Tự Lực văn đoàn”
Trương Chính về Nguyên Hồng
Trương Chính đặt trong so sánh với Hoài Thanh, nhìn từ hiện tại, với tất tật kiên nhẫn trộn cùng chán ngán, cũng giống như mấy mối tương quan kỳ cục khác: cũng như Vũ Trọng Phụng được coi trọng trong khi Khái Hưng bị lãng quên, Xuân Diệu chứ không phải Đinh Hùng được coi là nhà thơContinue reading “Trương Chính về Nguyên Hồng”
Vòng tròn Dương Nghiễm Mậu
Dương Nghiễm Mậu là người cuối cùng của một nhóm rất nhỏ – chỉ có ba người – gồm Khái Hưng, Nhượng Tống và Dương Nghiễm Mậu. Sự cách nhau về thời gian giữa hai người trước và người thứ ba không có mấy ý nghĩa, mà ý nghĩa nằm ở chỗ họ là mộtContinue reading “Vòng tròn Dương Nghiễm Mậu”
Khái Hưng ngoài Phong hóa, Ngày nay
Tôi từng (vài lần) nói đến chuyện, không dễ tìm dấu vết của Khái Hưng ngoài Phong hóa, Ngày nay (cũng như An Nam xuất bản cục và nhà xuất bản Đời nay), đặc biệt là Khái Hưng của giai đoạn “tiền Phong hóa“. Ai cũng thấy ngay là ở tuổi của Khái Hưng khi Phong hóa khởi động, với mộtContinue reading “Khái Hưng ngoài Phong hóa, Ngày nay”
Tiểu luận thứ hai về Tự Lực văn đoàn
sơ thảo: bước chân của Nhất Linh Cách đây mấy tháng, đi dự một buổi thuyết trình vì trách nhiệm, tôi lơ đãng như vốn dĩ vẫn toàn lơ đãng, cho đến lúc chợt nhận ra mắt tôi không rời được mấy dòng chữ chiếu trên tấm bảng, giống như một ma trận: 1925-19321932-19391939-1945 SuyContinue reading “Tiểu luận thứ hai về Tự Lực văn đoàn”
Văn chương miền Nam: giữa chừng
Văn chương miền Nam đứng khựng lại giữa chừng, giữa đà bay của một con chim tuyệt đẹp, một “cú bay thảng thốt tuyệt mỹ”. Lần duy nhất, ta có cả một nền văn chương giống như hóa thạch trong hổ phách. Trước một hóa thạch hổ phách, người ta nên làm gì? Nên hiểu vềContinue reading “Văn chương miền Nam: giữa chừng”
Trọng Lang
Ô, một khi bắt tay vào việc, tôi không bỏ qua bất kỳ một góc khuất nào đâu. Kể từ khi biết là mình phải vẽ ra hình ảnh văn chương Việt Nam, không một cái gì mà tôi không từng chạm đến. Kể cả Trọng Lang, tác giả của một thứ văn chương phải nóiContinue reading “Trọng Lang”
Sách mới (3)
Chuyển sang format này đỡ quá ; ) Tôi muốn tìm một cuốn sách nào từ Trung Quốc, Nhật Bản hoặc Hàn Quốc để đặt vào đầu nhát “sách mới” thứ 3 này. Nhưng tôi chợt nhận ra là không thể tìm được cuốn nào hết. Hơi giật mình, tôi nhìn kỹ hơn, và hiểuContinue reading “Sách mới (3)”