những món quà đường xa (rất xa), mãi rồi cũng đã đến : p cám ơn, cám ơn Elena Ferrante, kể từ khi xuất hiện năm 1992 đến nay, vẫn chưa lộ danh tính; James Wood từng viết là so với Elena Ferrante, trò trốn tránh của Thomas Pynchon giống như là một sự giảContinue reading “Elena Ferrante”
Author Archives: word
Bắt đầu một đoạn mới
Tiểu thuyết Nhụy khúc của Đinh Phương: Từ trong ra ngoài Sự bùng nổ của văn chương Việt Nam năm 2016 này như tôi đã nói ở kia đã bắt đầu, với cuốn tiểu thuyết Nhụy khúc của Đinh Phương. Thật ra chuyện đã không diễn ra đúng y xì như tôi hình dung vào ngày ấy. Âu cũng là số trời.Continue reading “Bắt đầu một đoạn mới”
Trong tay thợ cạo
Trong tay Xác định rõ mức độ của cú đánh cần giáng xuống – vì dẫu có thế nào thì cũng không thể coi hắn là dân chuyên nghiệp – rồi ước lượng lực của phát đập cần thiết để khỏi phải làm đến lần thứ hai, và sau đó, ở thời điểm quyết định,Continue reading “Trong tay thợ cạo”
László Krasznahorkai-Jean Améry-Danilo Kiš
đã đến lúc chúng ta có thể chờ sự xuất hiện sắp sửa của một nhà văn lớn, rất hiếm có, trong tiếng Việt: László Krasznahorkai (Krasznahorkai László) cuốn tiểu thuyết sắp có bản dịch tiếng Việt là Chiến tranh và chiến tranh, không nằm trong bức ảnh trên đây; trong ảnh là, bên tay trái,Continue reading “László Krasznahorkai-Jean Améry-Danilo Kiš”
La Rochefoucauld: châm ngôn
Đã nói đến Chamfort rồi thì nhất thiết cũng phải nói đến La Rochefoucauld. Chamfort và La Rochefoucauld đều là a xít, Chamfort là nhân vật bí ẩn có tiểu sử không mấy rõ ràng, của thế kỷ XVIII, còn La Rochefoucauld là một quý tộc danh giá, con người của thế kỷ XVII (xem thêm ở kia).Continue reading “La Rochefoucauld: châm ngôn”
một đoạn thơ Việt Nam
hôm trước đã nhắc đến một nhà thơ đặc biệt của một thời đại thi ca Việt Nam (xem ở kia), tôi nhớ lại năm đầu đại học, tôi ngồi suốt ở Thư viện Quốc gia phố Tràng Thi, thư viện Pierre Pasquier; hồi ấy cuộc tranh cãi về thơ vô cùng náo nhiệt giờ đây,Continue reading “một đoạn thơ Việt Nam”
Chamfort: châm ngôn
Tình yêu giống các bệnh dịch. Càng sợ nó thì ta càng dễ bị dính phải nó. Một người đàn ông đang yêu là một người muốn tỏ ra mình khả ái hơn mức anh ta có thể; đó là lý do khiến cho gần như mọi kẻ đang yêu đều lố bịch. Người taContinue reading “Chamfort: châm ngôn”
Sách mới (5)
giờ thì tôi cũng chẳng hiểu tại sao nữa – nó cứ nằm yên đấy mãi, nhường chỗ cho hàng trăm cuốn sách tầm thường khác lũ lượt ra đời. Cũng có thể vì nó là thiêng.
không có vua
Ngày này năm xưa: xem ở kia; đó là lần cuối cùng tôi có conference trước công chúng rộng rãi; ngay sau đó tôi ngừng hẳn công việc đó lại, vì thấy quá mức vô nghĩa. Về sau có dăm ba lần nữa nhưng chỉ là miễn cưỡng vì nghĩa vụ. ———– “Không có vua” đươngContinue reading “không có vua”
Tiểu luận thứ hai về Tự Lực văn đoàn
sơ thảo: bước chân của Nhất Linh Cách đây mấy tháng, đi dự một buổi thuyết trình vì trách nhiệm, tôi lơ đãng như vốn dĩ vẫn toàn lơ đãng, cho đến lúc chợt nhận ra mắt tôi không rời được mấy dòng chữ chiếu trên tấm bảng, giống như một ma trận: 1925-19321932-19391939-1945 SuyContinue reading “Tiểu luận thứ hai về Tự Lực văn đoàn”