Chỉ có duy nhất một thứ, là văn chương, thực sự dạy được cho chúng ta về thất bại. Nhiều người nghĩ cũng làm được việc ấy là tôn giáo, hay nói đúng hơn là cái mà người ta hay gọi là “tu tập”, nhưng tôi cho nghĩ thế là sai. Càng ngày tôi càngContinue reading “Muốn thất bại”
Tag Archives: Baudelaire
Modiano: Catherine Certitude
tôi hết sức ngưỡng mộ cú trao giải Nobel Văn chương cho Patrick Modiano: khi giải thưởng ấy được trao cho Orhan Pamuk, ai cũng thấy là tại sao và ngưỡng mộ điều đó, khi giải thưởng ấy được trao cho Svetlana Alexievitch, ai cũng thấy là tại sao và ngưỡng mộ điều đó, nhưng lúcContinue reading “Modiano: Catherine Certitude”
Foucault, Barthes, Genette – một câu chuyện Pháp
ba nhân vật này rất quen thuộc với tôi, từ rất nhiều năm, nhưng cũng phải mất rất nhiều năm tôi mới xếp được họ ở cạnh nhau khó nhất chính là xếp những gì mà ta quá rành (hoặc tưởng là mình quá rành): Michel Foucault là con người của trật tự, Roland Barthes là con người của diễn ngôn,Continue reading “Foucault, Barthes, Genette – một câu chuyện Pháp”
vài tập hợp
đây là Walter Benjamin: không phải ngay từ đầu, người ta đã hiểu ngay ra được mối quan tâm chính yếu của Benjamin; trước đây, ai cũng biết tiểu luận vô cùng nổi tiếng của Benjamin về Baudelaire (lần đầu tiên tới Paris năm 1913 dẫn tới quãng thời gian ngay sau đó, Benjamin dịchContinue reading “vài tập hợp”
Lautréamont: Maldoror
Nhân dịp tròn thêm triệu view nữa, hay là tôi làm một việc hơi hơi đặc biệt như sau nhỉ: Maldoror của Lautréamont, mà tôi hì hụi mấy chục năm nay, giờ có lẽ đã nên mang ra. Tức là, ở khởi đầu của mọi sự, không chỉ có một cái ác. Ta đã có mal thứ nhất, Les FleursContinue reading “Lautréamont: Maldoror”
Walter Benjamin về Marcel Proust
Walter Benjamin có một ý tưởng rất kỳ dị: để hiểu Baudelaire, chỉ có thể nhờ vào Proust. Đây là một trong số khoảng một triệu ý tưởng kỳ dị của Benjamin. Đến lượt Benjamin: để hiểu được Benjamin, bắt buộc cũng phải thông qua Proust, một phần rất lớn. Chẳng hạn: tác phẩm lừngContinue reading “Walter Benjamin về Marcel Proust”
Kundera và tôi
Giờ đây, khi Kundera đã quen thuộc, thậm chí quá quen thuộc ở đây (trong cuộc phổ biến hơi có chút tràn lan ấy, tất nhiên có phần đóng góp của tôi, một phần đóng góp không đáng kể), một vài điều nên được nói. Tôi từng nói đến cái sự thể, trí thức Việt Nam nhất loạt tỏ ra sùng mộ vàContinue reading “Kundera và tôi”
Con đường Nguyễn Du
Ta hãy bước vào một vùng trời khác. Vùng trời của “trăm năm trong cõi người ta”. Câu thơ ấy tột cùng đơn giản, nhưng cứ nghĩ kỹ thêm, đến một lúc, ta nhận ra dường như đã không thực sự hiểu nó, và nghĩ thêm nữa, thêm thật nhiều nữa, có vẻ như taContinue reading “Con đường Nguyễn Du”
Hầu tước thần thánh và nữ hầu tước thần thánh
Ta hoàn toàn có thể coi Đi tìm thời gian đã mất là bất cứ cái gì cũng được: một bộ tiểu thuyết hài, một bộ tiểu thuyết phong tục, một bộ tình thư, một bộ sách triết lý. Hoặc ta cũng có thể coi đó là một bộ sách về đọc sách. Marcel Proust trước hếtContinue reading “Hầu tước thần thánh và nữ hầu tước thần thánh”
Đinh Hùng: extra
Tạp chí Văn từng có hai số riêng về Đinh Hùng dưới đây: Tập tiểu luận của Đinh Hùng, NXB Lửa Thiêng, 1971: Tiểu luận về Baudelaire trong quyển sách: Năm 1954, tập Mê hồn ca được in lần đầu tiên tại Hà Nội (sau này đã có ít nhất bốn lần tái bản), với lời giới thiệu củaContinue reading “Đinh Hùng: extra”