Chỉ có duy nhất một thứ, là văn chương, thực sự dạy được cho chúng ta về thất bại. Nhiều người nghĩ cũng làm được việc ấy là tôn giáo, hay nói đúng hơn là cái mà người ta hay gọi là “tu tập”, nhưng tôi cho nghĩ thế là sai. Càng ngày tôi càngContinue reading “Muốn thất bại”
Tag Archives: céline
Con chó, con lợn, con mèo
Đoạn dưới đây theo tôi là kiệt tác trong Đi đến cùng đêm của Céline. Đây là ngay sau khi Bardamu đến Viện Bioduret Joseph (về riêng đoạn này, xem ở kia). Trong văn chương, nhà văn nào tạo ra những con chó đáng sợ và đáng nhớ nhất? Câu trả lời hiển nhiên là: Kafka. Nhưng CélineContinue reading “Con chó, con lợn, con mèo”
Céline: S, W, Y
hai cuốn sách thuộc loại kỳ quặc nhất của Céline, nếu không tính đến bốn pamphlet (ba trong số đó về sau không bao giờ được tái bản, nhưng không phải vì bị cấm, mà chính Céline không cho phép in lại) gần đây, vẫn có một cuốn tiểu thuyết nổi tiếng đưa Céline vào câu chuyệnContinue reading “Céline: S, W, Y”
phải tuyệt đối đáng ghét
Céline (không đi ông, và cũng chẳng túi xách, giày dép, quần áo), dựng lên, trên con đường dẫn vào thế giới của mình, vô số chướng ngại vật: vô vàn dấu ba chấm khó chịu mới chỉ là một chuyện nho nhỏ, cái thứ ngôn ngữ tưởng chừng không thể đưa vào văn chương ấy,Continue reading “phải tuyệt đối đáng ghét”
Đi đến cùng đêm
cách đây mấy tháng, tôi nói chuyện với một người bạn, nhắc tới Céline, người bạn ấy kể vừa mới đọc lại toàn bộ Céline; trong hoàn cảnh ấy, dĩ nhiên, câu hỏi duy nhất mà tôi có thể đặt ra là “et alors?”; đọc lại toàn bộ Céline ở thời điểm hiện nay thậtContinue reading “Đi đến cùng đêm”
Văn chương và Thế chiến thứ nhất
Năm nay, tròn 100 năm bùng nổ Thế chiến thứ nhất, các chuyên gia văn học cũng có công việc phải làm. Dưới đây là bài trả lời phỏng vấn tờ Lire số tháng Ba 2014 của Antoine Compagnon. “Chiến tranh đã đóng góp cho tính hiện đại văn chương” Tháng Tư tới đây ông sẽ xuấtContinue reading “Văn chương và Thế chiến thứ nhất”
Thái Bá Tân, Hoàng Phong, Nguyễn Trung Đức etc
Tôi chưa bao giờ ưa Thái Bá Tân, tôi thấy truyện ngắn của ông cực dở, thơ thì như vè chẳng có mấy giá trị thì khỏi phải nói, lại thêm cái thói megalomania cứ in ra từng tập sách to tướng cứ như thể ông là một văn nhân hạng nhất (tôi cũng mua vài quyểnContinue reading “Thái Bá Tân, Hoàng Phong, Nguyễn Trung Đức etc”
Sách tháng Mười một 2013
– Patrick Deville: Peste & Choléra Một thành tựu của tiểu thuyết Vượt qua được một cái bìa đặc biệt xấu, một nhan đề rất kỳ khôi (Yersin: Dịch hạch và thổ tả; ai bị dịch hạch và ai bị thổ tả?) và một cái giá cao đến lố bịch (120.000đ. cho chưa đầy 300 trangContinue reading “Sách tháng Mười một 2013”
Buồn chán
Tôi ngại những lời tự khai của nhà văn, họa sĩ hay nhạc sĩ, kể cả khi được hỏi lẫn lúc chẳng ai buồn hỏi, phát biểu rằng họ sáng tác “bằng cả tấm lòng”. Giật gân như thế dễ gây tủi thân cho những ai tự xét thấy mình chỉ làm “các thứ” bằngContinue reading “Buồn chán”
Thu vén cho im lặng
+ “Không bài thơ nào hướng tới độc giả, không bức tranh nào hướng tới người xem, không bản giao hưởng nào hướng tới khán giả”, câu này là của Walter Benjamin. Một câu cần được vang lên vào những lúc người ta, vì không còn biết làm gì, quay trở lại nhấn mạnh vàoContinue reading “Thu vén cho im lặng”