Đây là câu chuyện về một món nợ văn tự, một món nợ bút mực. Năm ấy, cách đây chừng một thập kỷ tròn, khi nhận ra mình cần một cái tên cho một số mục đích sử dụng, tôi đã đi đến “Nhị Linh” một cách quá mức nhẹ dạ. Tất nhiên lúc ấy tôiContinue reading “Nhất Linh và tôi”
Tag Archives: cioran
Không chỉ Kiều
Lịch sử Việt Nam từng có một nhân vật không khác gì Jesus đấy chứ, đó chính là Nguyễn Du. “Câu đố” mà Nguyễn Du để lại cho hậu thế, cho một quãng ước lệ “tam bách dư niên”, theo tôi, chủ yếu nằm trong điều vừa nói ở trên, điều ấy cũng là theoContinue reading “Không chỉ Kiều”
Trở về cổ điển: Andersen
Đọc rất giống sống ở chỗ: cả khi đọc sách lẫn khi sống cuộc đời mình, ta gặp vô vàn ham muốn. Tất nhiên, đã là ham muốn thì là chuyện các xung động và dục vọng (passion), mà ở đó thì trên hết là những điều xứng đáng làm ta đỏ mặt nếu phảiContinue reading “Trở về cổ điển: Andersen”
Nỗi đau vì phải sống
Không có gì đáng kinh ngạc khi nhà văn viết tiếng Đức vĩ đại nhất sau Kafka không phải Günter Grass (xem thêm ở đây) mà là Thomas Bernhard. Các nhà văn viết tiếng Đức có hai đặc điểm rất lớn. Không phải là chuyện họ bị ám ảnh bởi “bản hợp đồng với quỷ”, màContinue reading “Nỗi đau vì phải sống”
Cioran và tôi
Borges, khi bình luận Kafka, đã nói một điều lóe chớp về các precursor, các tiền thân: Kafka tự chọn lấy các precursor của mình (tức là tưởng tượng ra chiều thời gian đảo ngược hẳn lại). Khó có thể nói hay hơn Borges ở lĩnh vực này. Thế nhưng vẫn có người nói còn hayContinue reading “Cioran và tôi”
Đi tìm thời gian đã mất không phải là đi tìm thời gian đã mất
Cách đọc Đi tìm thời gian đã mất kém nhất là đồng hóa nó với nhan đề của nó, coi đó là một câu chuyện về sự thể “đi tìm thời gian đã mất”. Tác phẩm lớn đồng thời cũng có nhan đề lớn, nhan đề ấy là một yếu tố quan trọng làm nên tổng thể,Continue reading “Đi tìm thời gian đã mất không phải là đi tìm thời gian đã mất”
Camilla Läckberg
Chúng ta vừa mới có một Alex, và thế là chúng ta lại sắp có thêm một Alex trinh thám nữa : p Số mới nhất tờ Magazine Littéraire: Bây giờ ta sẽ nhìn vào một điều này: tại sao ở phương Tây, mấy chục năm trở lại đây lại có nhiều tác phẩm văn chươngContinue reading “Camilla Läckberg”
Những người Tây Ban Nha ấy
Đọc cuốn sách này (bản dịch Trần Xuân Kiêm): phải đọc cùng với lời bình luận của Cioran thì mới thực sự thú vị. Cioran viết: “Khi đọc Ganivet, Unamuno hay Ortega, ta nhận ra rằng đối với họ Tây Ban Nha là một nghịch lý chạm vào họ một cách máu thịt và họContinue reading “Những người Tây Ban Nha ấy”
Cioran về Borges
Người từng viết hay nhất về Borges, cuối cùng lại là Cioran. Rất ngắn, dưới dạng một bức thư, dưới đây. Rút từ tập sách Exercices d’admiration. Essais et portraits, 1986. Borges Thư gửi Fernando Savater Paris, le 10 décembre 1976 Bạn thân mến, Hồi tháng Mười, khi ghé Paris, anh đã đề nghị tôi cộngContinue reading “Cioran về Borges”
Cioran: Giã biệt triết học
Tôi ngoảnh lưng lại triết học khi thấy mình không còn tìm nổi ở Kant chút yếu đuối con người, chút dấu ấn thực nào của nỗi buồn; ở Kant cũng như ở mọi triết gia khác. Về âm nhạc, về sự thần bí và về thơ ca, hoạt động triết học biểu lộ hàoContinue reading “Cioran: Giã biệt triết học”