Con chó, con lợn, con mèo

Đoạn dưới đây theo tôi là kiệt tác trong Đi đến cùng đêm của Céline. Đây là ngay sau khi Bardamu đến Viện Bioduret Joseph (về riêng đoạn này, xem ở kia). Trong văn chương, nhà văn nào tạo ra những con chó đáng sợ và đáng nhớ nhất? Câu trả lời hiển nhiên là: Kafka. Nhưng CélineContinue reading “Con chó, con lợn, con mèo”

Đổi làn đường

Bỗng đến khi, một cuốn tiểu thuyết của Bret Easton Ellis xuất hiện ở Việt Nam, cuốn thứ hai, tôi nhớ ra cũng chính tôi là người đưa BEE đến đây. Rồi sẽ sớm đến lúc tôi không còn có thể nhớ được đầy đủ cái danh sách những trường hợp tương tự thôi. https://nhilinhblog.blogspot.com/2016/09/doi-lan-duong.html Điều làmContinue reading “Đổi làn đường”

màu mắt

ba quyển sách này: là Gérard Genette ở dạng kết tinh nhất, nhắc rất nhiều đến Montaigne và bản thân những cuốn sách ấy cũng làm người ta nghĩ rất nhiều đến Montaigne ba cuốn sách này là đề tài một bài viết đáng nhớ của Antoine Compagnon, xem ở kia Genette là một lý thuyết giaContinue reading “màu mắt”

Schopenhauer. Quyển sách cuộc đời. Và Kẽm

trời ơi, mãi tôi mới hiểu ra (thật ra tôi rất chậm hiểu, lại thêm lơ đãng, và cũng vì không ngờ trên đời lại có tồn tại một cách hiểu như thế) là có những người hiểu cuốn sách của Schopenhauer (tên gốc tiếng Đức: Die Welt als Wille und Vorstellung, tên tiếng Pháp: Le MondeContinue reading “Schopenhauer. Quyển sách cuộc đời. Và Kẽm”

Một nhân vật nữa

Đêm nay rằm yến tiệc sáng trên trờiKhách không ở lòng em cô độc quáKhách ngồi lại cùng em đây gối lảTay em đây mời khách ngả đầu sayĐây rượu nồng và hồn của em đâyEm cung kính đặt dưới chân hoàng tửChớ đạp hồn em trăng từ viễn xứĐi khoan thai lên ngự đỉnhContinue reading “Một nhân vật nữa”

Đóng góp cho cộng đồng

Trời mưa vãi lin-hồn chẳng biết làm gì chẳng biết đi đâu thôi ngồi nói một chuyện đã định nói từ lâu mà chưa có thì giờ vậy. Tôi bắt đầu già rồi, có vẫy cánh giương vây như thế nào thì tôi cũng bắt đầu già rồi; tôi đã bằng tuổi Bác Hồ ởContinue reading “Đóng góp cho cộng đồng”